Câu nói của Quân có bao nhiêu phần mờ ám sao tôi không nghe ra cho được. Miếng mì tôm vừa gắp bỏ vào miệng thiếu chút nữa đã phun hết ra ngoài, may mà kịp nuốt xuống nhưng lại bị sặc.
Tôi ôm ngực họ sặc sụa mấy tiếng, đang định rút tờ giấy thì Quân đã lấy nó sớm hơn, vươn tay về phía trước giúp tôi lau miệng. Cử chỉ gần gũi, ánh mắt hòa nhã anh dành cho tôi tối nay làm tôi có phần không quen nên cứ ngẩn ngơ nhìn anh mãi.
Quân khẽ cười hỏi:
- Tôi đẹp trai quá nên ngắm mãi không chán hả?
Ai kia sao tự luyến thế chứ? Anh đẹp trai thật đấy nhưng nên khiếm tốn thì hơn, có ai hỏi toẹt ra như anh bao giờ?
Tôi lúng túng thu ánh mắt về, đồng thời rút một tờ giấy khác tự mình lau. Tôi đáp:
- Anh xấu mù, tôi gặp đầy người đẹp trai hơn anh nhiều.
- Ai?
- Bên Pháp không thiếu, người ta không những đẹp trai mà còn galant nhé. Không như anh đâu, xấu tính xấu nết.
- Thế nên mới thích về Pháp? Lý do phát triển sự nghiệp là phụ, ngắm trai mới là chính?
- Đẹp thì phải ngắm, có mất phí đâu.
Quân khẽ nâng cằm tôi, ép tôi phải đối diện với anh. Xấu xa nói:
- Vậy sau này em chỉ có thể ngắm mình tôi mà thôi.
Tôi gạt tay Quân ra, cứng đầu đáp:
- Tôi không thèm.
- Tôi sẽ có cách làm cho em thèm.
- Anh…
Chưa đợi tôi nói hết, Quân chồm người về phía trước, môi anh trực tiếp hôn xuống môi tôi. Nụ hôn không sâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-oan-nghiet/875781/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.