Khi đã cắm xong 5 bình hoa với kiểu dáng khác nhau, tôi đem một bình đặt ở phòng khách. Quân ngẩng đầu lên hỏi:
- Chị Liên đâu?
- Chị ấy đang ngoài vườn hoa.
- Một mình cắm?
- Tại tôi thấy chị Liên phải làm nhiều việc trong sáng nay nên giúp chị ấy mấy chuyện vặt vãnh. Giờ tôi sắp xếp phòng làm việc cho anh nhé?
Quân gật đầu bảo tôi mang một bình hoa lên phòng, sau đó đứng dậy đi trước, tôi lững thững bám theo sau.
Phòng làm việc của Quân rất gọn gàng, giá sách ngăn nắp không hề lộn xộn nhưng sao anh lại muốn chị Liên sắp xếp nhỉ? Cả căn phòng sạch bóng, có khi còn không tìm thấy một hạt bụi.
Tôi ôm bình hoa đặt ở bàn làm việc, hỏi Quân:
- Anh cần làm gì?
Quân đi tới giá sách, nói:
- Sắp xếp theo bảng chữ cái.
- Anh đang xếp theo từng loại sách mà, để như này dễ tìm đọc hơn.
- Tôi bảo làm thì làm đi, thắc mắc nhiều thế.
Kệ sách của Quân nên anh muốn sao thì tôi làm theo đó vậy, góp ý anh lại bảo tôi nói nhiều. Tôi ôm từng chồng sách đặt lên bàn và ghế sofa giữa phòng, chồng nào chồng đấy đều rất nặng, vậy mà ai kia đã không giúp còn ngồi vắt chéo chân gác lên bàn, tay cầm Apple Pencil viết lên Ipad.
Tôi dừng tay hỏi Quân:
- Anh không làm cùng sao?
- Công việc của chị Liên, là do cô muốn làm thì tự thân vận động đi.
- Anh…
Con người nhỏ mọn này, sao anh vô tâm thế nhỉ? Cả căn phòng nhiều sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-oan-nghiet/875772/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.