Mấy hôm sau khi tôi đã hoàn toàn bình phục, sáng sớm xuống dưới nhà chuẩn bị đến cửa hàng thì thấy ngoài sân vườn có 3 – 4 người lạ mặt, trên người mặc những bộ đồ cũ kĩ của công nhân. Tôi thắc mắc hỏi chị Liên:
- Chị Liên, có việc gì vậy ạ?
- À… Cậu chủ nói sân vườn rộng mà ít hoa quá nên thuê thợ làm vườn trồng thêm một số loại cho nhiều sắc màu, hương thơm. Tôi đang phân công công việc cho họ, lát nữa giống hoa đưa đến sẽ bắt tay vào trồng ngay.
- Anh ta nổi hứng yêu hoa sao?
- Tôi cũng không rõ nhưng tôi thấy ý này của cậu chủ rất hay. Trong nhà có nhiều hoa đẹp mà.
- Chỉ cực cho chị sau này phải chăm sóc chúng thôi.
- Tôi không thấy cực, công việc hàng ngày cũng ít, rảnh rỗi quá sinh ra nhàm chán. Có tí hoa cỏ tỉa tót, cắm lọ trang trí lại vui.
- Vâng. Hôm nay em đi làm nên trưa không ăn ở nhà đâu ạ. Chị không cần nấu phần em nhé.
- Sức khỏe của cô đã tốt hẳn chưa? Hay ở nhà thêm tuần nữa hẵng đi.
- Em khỏe rồi.
- Vậy gần trưa tôi nấu cơm mang đến cửa hàng cho cô nhé. Ăn cơm tôi nấu vẫn hơn ăn ngoài.
Tôi ngẫm nghĩ một lát rồi cũng gật đầu đồng ý, sau đó vào nhà chuẩn bị đi làm. Đến 8 giờ tối về nhà, khu vườn đã được phủ kín với rất nhiều loại cây hoa khác nhau, nhưng có một khoảng đất nếu đứng từ vị trí ban công phòng Quân nhìn xuống sẽ rất đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-oan-nghiet/875758/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.