Chuyện tôi kết hôn và nhập viện đã truyền đến tai Trạch Dương. Buổi tối hôm đó anh ấy gọi điện trò chuyện và động viên tôi rất nhiều.
- Sao em lại ngốc vậy, dù có chuyện gì cũng không được nghĩ quẩn, phải kiên trì sống tốt chứ? Khiết Đan mà anh quen không phải người dễ dàng bỏ cuộc, em nhớ không?
- Khi ấy em chẳng nghĩ được gì cả, chỉ muốn giải thoát khỏi những đau khổ nên mới…
- Anh không đồng tình với suy nghĩ đó của em chút nào. Em phải biết con đường phía trước còn rất dài, em có thể khóc, có thể gục ngã, chùn bước một đoạn đường nhưng nhất định phải vực dậy đi tiếp, nhất định không được dừng lại. Khi em tũng quẫn, bi quan hãy cúi đầu nhìn xuống sẽ thấy còn rất nhiều khổ cực hơn em, vậy mà người ta vẫn cố gắng sống thế thì hà cớ vì sao em lại buông bỏ tính mạng của mình?
- Em biết rồi, sẽ không có lần nào nghĩ quẩn nữa đâu.
- Trên đời này ngoài chuyện sinh từ ra thì mọi việc đều có hướng giải quyết. Em là một cô gái tốt, rồi sẽ có người tình nguyện hiểu được câu chuyện của em, con người em, đối xử dịu dàng và lắng nghe em từng chút một. Vậy nên anh hy vọng em của hiện tại có đủ kiên trì chờ đợi người đó xuất hiện. Anh không biết Hứa Thành Quân là người thế nào, có thể một tay che trời hay không nhưng nếu cậu ta dám làm tổn thương em lần nữa anh nhất định sẽ giúp em thoát khỏi cậu ta. Cho dù bằng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-oan-nghiet/875757/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.