Nghe ra trong lời nói của Quân chưa hoàn toàn chắc chắn nên tôi không ngu mà thừa nhận, vẫn cố chấp cãi:
- Anh nói gì thế? Em là Linh Đan mà.
- Cô thôi lừa gạt đi.
- Em không lừa anh.
Lực nắm tay tôi siết chặt hơn, Quân nhếch miệng cười khinh:
- Không lừa? Vậy để tôi nói cho cô biết, sau mang tai của Linh Đan không có nốt ruồi nhưng cô thì có. Linh Đan chưa từng kể với tôi việc mình có chị em sinh đôi, cô ấy chỉ nói mình có một cô em gái. Hơn nữa quà sinh nhật Linh Đan tặng tôi không phải cà vạt mà là đồng hồ. Cô rõ chưa hả?
Thì ra Hứa Thành Quân sớm đã phát hiện điều bất thường từ trước, vừa rồi hỏi tôi là muốn xác thực những nghi hoặc của anh ta là đúng mà thôi. Có lẽ tôi đã sai khi nghĩ rằng mình phủ nhận suy đoán của Quân thì có thể lừa gạt anh ta thêm thời gian nữa mà quên mất việc bản thân chẳng biết nhiều về chuyện tình của họ. Những kỉ niệm, những sự kiện diễn ra giữa hai người đó tôi đâu có biết gì, có chăng chỉ cố gắng hết mình đóng giả chị Linh Đan một cách trọn vẹn nhất, nhưng một khi anh ta đã sinh nghi thì có rất nhiều cách để thử nên tôi chẳng thể giấu nổi cái kim trong bọc.
Trước lời vạch trần của Quân, biết mình không cãi được nên đành im lặng nghe anh ta nói tiếp:
- Tôi còn tưởng từ sau khi Linh Đan đi Pháp đã có chút thay đổi trong tính cách, ngờ đâu người ở trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-oan-nghiet/875740/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.