***Nội dung chương trước:
Lộc Miên run rẩy siết chặt vòng tay ôm lấy anh. Cô không thể... Không thể chịu được nữa rồi...
"A... Ưm... Ch... chồng ơi..."
"Em thật đáng ghét. Rõ ràng là... Đang ngủ cùng anh... vậy mà..."
"Thế nào???"
"Vậy mà vẫn làm anh nhớ em..."
"Hừm... Điêu..."
"Thật! Anh nhớ em... Nhớ em."
Sau một cuộc triền miên day dưa không dứt, Lộc Miên mệt rã rời gối đầu lên tay anh ngủ ngon lành. Ôm chặt cô trong vòng tay, anh cảm thấy chuyện nhân duyên đúng là kì diệu. Vốn chỉ là một lần tình cờ, vậy mà lại nên mối lương duyên.
Bắt đầu từ ngày hôm đó, căn biệt thự của Lưu Vỹ có thêm một nữ chủ nhân...
Lộc Miên chuyển đến sống cùng anh. Cô cũng nghỉ việc không làm ở quán bar nữa. Thay vào đó, cô mở một cửa hàng sách để tìm chút thú vui của riêng mình.
Lưu Vỹ không đồng ý, nhưng cô tốn công dỗ dành mãi anh cũng chấp nhận.
Hai tháng sau...
Hôm nay là một ngày nắng đẹp. Lưu Vỹ không có đi làm, anh bảo cô đóng cửa, cùng anh đi gặp ba của mình. Lộc Miên có chút chần chừ, mới ở bên anh chưa bao lâu mà đã phải về ra mắt gia đình. Như vậy, liệu có vội vàng quá hay không?
"Không vội! Ba anh đã hối thúc rất lâu rồi."
"Nhưng mà lỡ như ông ấy không đồng ý thì sao?"
"Đồng ý hay không là chuyện của ông ấy. Còn kết hôn với ai thì lại là chuyện của anh."
"Anh thật là..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-oan-nghiet-huynh-khanh-vy/2657822/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.