Nàng đang định quay người rời đi thì phát hiện vị nhị thiếu gia nhà họ Thẩm - người được tuyên bố là tàn tật hai chân, đầu óc bị thương nói năng không lưu loát - ánh mắt bỗng trở nên vô cùng đáng sợ, hung tợn nhìn chằm chằm tam thiếu gia. Nàng thấy hắn ta từ từ đưa tay vào ngực, rút ra một con d.a.o găm tinh xảo.
Hứa Tình Vân đột ngột bịt miệng lại, sợ đến mức suýt chút nữa hét lên.
Nhưng đúng lúc này, nàng lại phát hiện Thẩm tam thiếu gia ho khan một tiếng. Thẩm nhị thiếu gia nghe thấy động tĩnh cũng giật mình, cuống quýt giấu con d.a.o găm trở lại trong ngực, ngồi im bất động.
Hứa Tình Vân liền thấy Thẩm tam thiếu gia hơi nghiêng đầu, khẽ lắc đầu với mình.
Nàng ngẩn người, không biết hắn phát hiện ra nàng bằng cách nào, nàng cứ tưởng không ai nhìn thấy mình ở đây.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Hứa Tình Vân suy nghĩ một chút, đoán rằng Thẩm tam thiếu gia có lẽ không muốn nàng làm hỏng chuyện tốt của hắn, vì thế nàng quay người lặng lẽ rời đi.
Tâm niệm vừa động, nàng nghĩ Thẩm tam thiếu gia hẳn là đang thiếu vài khán giả chăng? Vì thế liền đi gọi người.
Nàng tự nhiên không biết, khi Thẩm Hoằng Tuân tùy ý đi lại trong điện Phật, hắn đã bất động thanh sắc đặt một chiếc gương đồng nhỏ tinh xảo ở vị trí thích hợp trước mặt mình. Hắn cứ đứng đó ngẩn ngơ "chiêm ngưỡng" tượng Phật, nhưng thực tế là đang quan sát qua gương đồng.
Thẩm Hoằng Khải ở sau lưng hắn, tốt nhất là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5070465/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.