Vì thế Thẩm Lương Dung liền quay sang quậy phá chuyện của hồi môn, đòi cái này đòi cái kia, hận không thể vơ vét hết bạc về tay mình.
Ngoài đòi tiền bạc, nàng ta còn đòi đủ loại trang sức, đồ chơi quý giá, y phục bốn mùa cùng các loại vải vóc da lông, chăn đệm màn trướng thêu thùa và các loại của hồi môn khác.
Thẩm nhị phu nhân liệt kê ra một danh sách của hồi môn dài dằng dặc, nói rằng Thẩm Lương Dung bước vào cửa Ung Vương phủ, không thể keo kiệt, nếu không sẽ bị người ta coi thường.
Cái danh sách của hồi môn dài ngoằng kia, thậm chí ngay cả Thẩm lão phu nhân xem qua cũng phải nhíu mày.
Nhưng Thẩm lão phu nhân không nói gì, dù sao bà cũng chẳng đời nào bỏ tiền túi ra bù đắp, chỉ cho chút trang sức và vải vóc, Thẩm nhị phu nhân cứ việc đi đòi công quỹ là được.
Nếu là trước kia khi Thẩm nhị phu nhân còn nắm quyền quản gia, làm việc này tiện hơn nhiều, hoàn toàn có thể tiền trảm hậu tấu.
Chỉ cần tiền bạc và đồ đạc đã vào túi mình, tự nhiên không có lý do gì phải nhả ra —— chẳng lẽ đại phòng có bất mãn đến mấy cũng dám cướp lại? Nhưng hiện tại bà ta căn bản không có khả năng tự tiện động vào dù chỉ một lượng bạc trong sổ sách công!
Bất đắc dĩ, Thẩm nhị phu nhân chỉ có thể cầm cái danh sách của hồi môn dài lê thê này đi tìm Thẩm đại phu nhân.
Thẩm đại phu nhân trực tiếp cười vào mặt bà ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5066639/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.