Con người Dung thị kia, ai biết trong lòng bà ta nghĩ gì? Bà ta nào dám dễ dàng tin tưởng? Nhỡ đâu? Nhỡ đâu bà ta nảy sinh lòng dạ xấu xa thì sao?
Khiến cho bà ta hiện giờ trong ngoài không phải người...
"Con đi là được chứ gì..."
Thẩm nhị phu nhân xót đống ngân phiếu của mình quá. Mấy năm nay làm chủ gia đình, bà ta đã bòn rút bỏ túi riêng không ít bạc, nhưng chi tiêu cho con trai, con gái, trượng phu cũng chẳng ít, đâu còn dư lại bao nhiêu?
Hiện giờ sổ sách của việc công bà ta không được phép động vào, chỉ có thể móc tiền túi của mình ra.
Kiểm kê một hồi, tiền mặt tổng cộng cũng chỉ có hơn bảy trăm sáu mươi lượng, căn bản không đủ một ngàn lượng.
Thẩm nhị phu nhân tức lắm, dứt khoát hậm hực bỏ vài món trang sức vào hộp, mang theo ba trăm lượng ngân phiếu.
Không đủ ngân phiếu thì dùng đống trâm vàng ngọc này gán vào.
Thẩm đại phu nhân rất chê bai nhìn đống trang sức của bà ta, nhíu mày mười phần miễn cưỡng nói: "Thôi được, nể tình người một nhà, gán thì gán, đem bán cho hiệu cầm đồ chưa chắc đã được giá tốt đâu! Ngươi dập đầu đi, dập đầu xong ta sẽ đi."
Thẩm nhị phu nhân vốn tưởng Thẩm đại phu nhân chưa chắc đã mặt dày nhận trang sức của mình, thấy bà không chút khách khí nhận lấy, trong lòng không khỏi ấm ức.
Không ngờ, lại còn bắt bà ta dập đầu!
Thẩm đại phu nhân không nhượng bộ nửa bước, không dập đầu thì cút.
Thẩm nhị phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5064649/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.