"Đại phu nhân xưa nay nói được là làm được. Nhị phu nhân nếu thật sự muốn Nhị thiếu gia khỏe lại, thì nên làm theo lời Đại phu nhân đi. Bằng không, e rằng không ai có thể thuyết phục được Đại phu nhân đâu. Lời này nô tỳ có thể chuyển giúp, nhưng có tác dụng hay không thì nô tỳ không biết."
Thẩm nhị phu nhân vừa tức, vừa gấp, lại vừa thẹn vừa giận, nghiến răng nói: "Thế này mà gọi là người một nhà sao? Nhị phòng hiện giờ gặp nạn, làm đại tẩu chẳng những không giúp đỡ..."
"Nhị phu nhân, chi bằng ngài đến trước mặt Đại phu nhân mà nói những lời này? Đại phu nhân không giúp đỡ thì Nhị thiếu gia có thể tỉnh lại được sao? Nhưng ngài lại nói thế nào? Những lời đó đổi lại là ai nghe mà chẳng đau lòng?"
"Ngươi..." Thẩm nhị phu nhân còn muốn mắng Hải Đường, nhưng nghĩ đến nhỡ Hải Đường về bẩm báo lại với Thẩm đại phu nhân, thêm mắm dặm muối cáo trạng thì chẳng phải là tự tìm phiền toái cho mình sao? Đành phải cố nhịn xuống, nhưng trong lòng vẫn đầy căm phẫn: "Đại tẩu đây là muốn ta lên Thái Y Viện mời bà ấy sao?"
Hải Đường vốn thông minh, lại theo hầu hạ bên cạnh Thẩm đại phu nhân nhiều năm, vừa nghe giọng điệu kỳ quái của Thẩm nhị phu nhân là hiểu ngay ý tứ.
Trong lòng nàng không khỏi cười lạnh.
"Nô tỳ hiểu ý Nhị phu nhân. Nhị phu nhân muốn lên Thái Y Viện cầu xin Đại phu nhân, để mọi người đều biết Đại phu nhân khắc nghiệt, không chịu khám bệnh cho cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5064648/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.