Thẩm đại phu nhân thần sắc đạm mạc nói: "Lão phu nhân, con chỉ là đại phu, không phải thần tiên. Hoằng Khải có việc gì hay không, con phải bắt mạch xong mới biết được."
Thẩm lão phu nhân nén giận: "Vậy ngươi mau bắt mạch đi!"
"Nhị thẩm, nhị đường ca là con của người, người cũng nói một câu đi. Rốt cuộc có muốn nương con chẩn trị cho huynh ấy hay không? Đừng để đến lúc đó lại trách nương con xen vào việc người khác, lấy lời nói chặn họng nương con. Nương con có lòng tốt giúp đỡ, cũng không dám mong nhị thẩm cảm kích, nhưng ít nhất cũng không thể để bị mắng chứ?" Thẩm Lương Vi nhìn Thẩm nhị phu nhân nói.
"Vi nha đầu, trẻ con như con thì thêm loạn cái gì? Còn không mau ngậm miệng." Thẩm lão phu nhân nhíu mày trách cứ.
Thẩm Lương Vi tủi thân nói: "Lão phu nhân, người cũng nghe thấy rồi, nhị thẩm rõ ràng chê bai nương con, nương con làm sao có thể tiếp tục động thủ?"
Thẩm đại phu nhân đứng yên không nhúc nhích: "Lời Vi Nhi nói không sai, nhị đệ muội, cô nói một câu đi."
Phổi Thẩm nhị phu nhân sắp nổ tung vì tức.
Bà ta chỉ buột miệng phát tiết một câu mà thôi, hai mẹ con này thế mà lại lòng dạ hẹp hòi, ngược lại bám riết không tha, không chịu bỏ qua? Khải nhi ra nông nỗi này, bà ta làm mẹ ruột đau lòng khó chịu, phát tiết một hai câu thì đã làm sao?
Cũng đâu phải bà ta cố ý muốn thế này thế nọ, các nàng việc gì phải tính toán chi li như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063479/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.