Con người ta càng là lúc bản thân có lỗi, lại càng dễ thẹn quá hóa giận, tìm đủ mọi cớ để đổ vạ lên người khác.
Mẫu thân nàng có lòng tốt đi khám bệnh cho người ta, đừng để đến lúc đó làm ơn mắc oán, ngược lại bị người ta c.ắ.n ngược, vu oan giá họa thế này thế nọ.
Có nàng ở đây, dù sao cũng tốt hơn là để mặc mẫu thân đơn độc một mình, một bàn tay vỗ không kêu.
Trong đầu Thẩm Lương Vi không khỏi hiện lên những chuyện của kiếp trước. Đời trước, không có ai ép buộc Thẩm Hoằng Khải đến bước đường cùng, cái danh tiếng "bác học đa tài" mà Thẩm Hoằng Khải xây dựng bên ngoài vẫn luôn được giữ vững.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Về sau, Tiêu Cảnh Hoài vì muốn "báo đáp" nhị phòng và tam phòng của Thẩm gia, đã dùng chút thủ đoạn, "phá cách" đề bạt Thẩm Hoằng Khải, cho hắn làm một chức quan.
Khi đó, Thẩm gia vô cùng vẻ vang, kẻ nịnh bợ tâng bốc Thẩm Hoằng Khải nhiều không đếm xuể, khiến hắn sống hô mưa gọi gió, cái danh "tài tử" vang danh bốn phương.
Thậm chí người đời còn đồn đại rằng vị Tam thiếu gia Thẩm gia đã mất tích kia chẳng qua chỉ là hư danh, thực chất xách giày cho Thẩm Hoằng Khải cũng không xứng...
Tiêu Cảnh Hoài kiêng kỵ đại phòng Thẩm gia, sợ phụ huynh nàng sẽ trở thành ngoại thích chuyên quyền. Một kẻ đa nghi như hắn, làm sao có thể bao dung cho được? Nhưng hắn lại sợ người đời nói mình vong n phụ nghĩa, nên tự nhiên rất vui lòng đề bạt đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063478/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.