Với tính cách của Tình Nhu quận chúa, lại thêm những lời nàng ta nói, sao có thể tha cho Thẩm Lương Vi được? Trong lòng Thẩm Lương Dung ẩn ẩn có chút vui sướng.
Thẩm Lương Vi bỗng nhiên dừng bước quay đầu lại, đôi mắt trong veo sâu thẳm nhìn về phía Thẩm Lương Dung, mỉm cười nói: "Đại tỷ tỷ, tại sao ngày nào đó muội sẽ gặp xui xẻo chứ?"
Thẩm Lương Dung giật mình, chột dạ thu hồi ánh mắt, hừ nhẹ nói: "Ai có thể cả đời thuận buồm xuôi gió mãi được chứ?"
Thẩm đại phu nhân tức giận, cười nói: "Chuyện này không cần Dung nha đầu con phải bận tâm, Vi Nhi có cha mẹ huynh trưởng che chở thương yêu, tự nhiên cả đời thuận buồm xuôi gió."
Lòng Thẩm Lương Vi mềm mại ấm áp, kéo cánh tay Thẩm đại phu nhân: "Mẹ..."
"Nha đầu ngốc, chúng ta đi thôi!" Thẩm đại phu nhân âu yếm cười khẽ, nhẹ nhàng véo mũi nàng, hai mẹ con nhìn nhau cười, thân thiết rời đi.
Thẩm Lương Dung nhìn thấy cảnh này, một trái tim chua xót đến mức gần như vắt ra nước dấm.
Đều là con gái nhà họ Thẩm, tại sao mẹ nó có thể tự tin mười phần nói một câu bảo đảm nó cả đời thuận buồm xuôi gió, còn mình thì sao, ngay cả vị trí trắc phi của Thân vương cũng phải cẩn thận tính kế...
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nàng ta không nhận thua, tuyệt đối không nhận thua! Cứ chờ đấy, không cần quá xa đâu, Tình Nhu quận chúa sẽ không tha cho nó...
Thẩm Lương Dung hít sâu một hơi, miễn cưỡng đỡ mẹ nói: "Mẹ, chúng ta về thôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063476/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.