Thẩm Nhị phu nhân nghe thấy những lời này của Thẩm Tam phu nhân càng tức đến choáng váng đầu óc, quay đầu liên tục gọi: "Liễu tẩu, Liễu tẩu!"
"Ngươi đi, gọi mấy người biết chữ, mau chóng đi xem bảng! Lần này phải xem cho kỹ, nhất định phải xem cho kỹ."
"Vâng, Nhị phu nhân." Liễu tẩu hoảng sợ, vào lúc này đâu dám chọc giận Thẩm Nhị phu nhân? Vội vàng chạy ra ngoài.
Thẩm Nhị phu nhân oán hận trừng mắt nhìn quản gia vẫn đang quỳ trên mặt đất, "Lát nữa sẽ xử lý ngươi, chút việc cỏn con cũng làm không xong, ta thấy cái chức quản gia này ngươi cũng đừng làm nữa."
"Nhị phu nhân tha tội, Nhị phu nhân tha tội a!" Quản gia thầm kêu khổ, liên tục nhận sai.
Thẩm lão phu nhân mặt âm trầm, nhìn quản gia, lại nhìn đám người Thẩm Nhị phu nhân, trong lòng bỗng dâng lên nỗi bất an, trầm giọng nói: "Được rồi, ta cũng hơi mệt, các ngươi đều về đi."
Kết quả này chờ thì đương nhiên phải chờ, nhưng Thẩm lão phu nhân không muốn chờ cùng bọn họ nữa.
Nói cho cùng, bà ta vẫn có chút sợ...
Nhưng ý nghĩ sợ hãi này vừa mới nhen nhóm, bà ta lập tức không chút do dự dập tắt nó.
Không thể nào, sẽ không đâu, tuyệt đối không thể nào...
Giờ phút này người đầu tiên không muốn ở lại đây nữa chính là Thẩm Nhị phu nhân, bà ta lạnh mặt kéo Thẩm Lương Dung đi ngay.
Điều này khiến Thẩm Tam phu nhân còn muốn xem náo nhiệt tiếc hùi hụi, bèn dẫn Thẩm Lương Nguyệt cũng đi luôn.
Mẹ con Thẩm Lương Vi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063475/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.