"Tuần tỷ tỷ, tỷ..."
"Yên tâm!" Ánh mắt Lư Tú Tuần sáng ngời, sáng đến kinh người, cười lạnh nói: "Chút mánh khóe này còn chưa làm khó được ta đâu!"
Khoảnh khắc này, trái tim Thẩm Lương Vi bỗng nhiên bình yên và kiên định lạ thường, nàng nhìn Lư Tú Tuần với sự khâm phục từ tận đáy lòng, gật đầu: "Tuần tỷ tỷ cẩn thận."
Lư Tú Tuần "ừ" một tiếng, chiếc xe ngựa xóc nảy chao đảo không hề làm nàng chật vật chút nào, động tác nhanh nhẹn dứt khoát, nàng rất nhanh đã đẩy cửa xe vén rèm đi ra ngoài.
Tướng môn hổ nữ, phong tư lỗi lạc.
Thẩm Lương Vi vạn lần không ngờ tới, nàng ấy lại có bản lĩnh như vậy!
Lư Tú Tuần nhanh tay lẹ mắt giật lấy dây cương từ tay phu xe, canh chuẩn thời cơ đạp phu xe văng ra ngoài.
Tên phu xe kêu t.h.ả.m thiết ôm đầu lăn xuống bụi cỏ, tuy bị đau chút ít nhưng không tổn hại đến gân cốt.
Hắn ta thoát c.h.ế.t trong gang tấc toát mồ hôi lạnh, lau mồ hôi xong mới nhớ ra Đại tiểu thư nhà mình và Thẩm gia Nhị tiểu thư vẫn còn trên chiếc xe ngựa mất khống chế kia, động tác cứng đờ, sợ đến hồn bay phách lạc.
Hơi thở chưa kịp thông, hắn đã ba chân bốn cẳng đuổi theo xe ngựa điên cuồng hét lên: "Đại tiểu thư! Đại tiểu thư! Cứu mạng với, có ai không! Cứu mạng a..."
Trong xe, Thẩm Lương Vi bị xóc nảy lắc lư đến mức đầu óc choáng váng, buồn nôn muốn ói, mơ hồ nghe thấy tiếng phu xe vọng lại từ phía sau, kinh ngạc mở to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063341/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.