Lư Tú Tuần là đích tỷ con vợ cả, nàng ấy đã mở miệng, mình là em gái con vợ kế, không thể không nghe.
Hơn nữa, đường tỷ muội của Thẩm Lương Vi đã đi xe ngựa về trước, Lư Tú Tuần muốn đợi xe ngựa chờ nàng cùng về là hành động thấu tình đạt lý, Lư Tú Yến nếu không vui thì sẽ có vẻ quá hẹp hòi, không phóng khoáng.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Lư Tú Yến dù trong lòng không thích Lư Tú Tuần tùy tiện sắp xếp hành động của mình như vậy, lúc này cũng không dám nói gì.
Nàng ta lười ở lại chờ đi cùng, thấy chướng mắt, bèn theo người khác về trước.
Thẩm Lương Vi cảm kích cười nói với Lư Tú Tuần: "Đa tạ Tuần tỷ tỷ!"
Lư Tú Tuần cười: "Hai ta mới gặp đã thân, vừa hay trên đường về còn có thể trò chuyện làm bạn, sao lại không làm chứ?"
Có Lư Tú Tuần ở lại bầu bạn, Thẩm Lương Vi yên tâm hơn một chút.
Di Hòa trưởng công chúa dù muốn làm gì, cũng không thể không kiêng dè vài phần.
Di Hòa trưởng công chúa nghe nói Đại tiểu thư Lư gia ở lại cùng Thẩm Lương Vi, trong lòng có chút không vui, cười lạnh: "Thế mới nói có tật giật mình mà? Kẻ làm chuyện mờ ám đều có vài phần khôn vặt đấy!"
Bà ta cho rằng là Thẩm Lương Vi cố ý bảo Lư Tú Tuần ở lại.
Nhưng không thể không nói, như vậy bà ta đúng là không tiện làm gì.
Bà ta cần giữ thể diện.
Khổ nỗi con gái bà ta lại làm chuyện mất mặt! Không thể đem ra ngoài nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063340/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.