Vốn tưởng rằng nàng trở thành Thái hậu, cuối cùng cũng được hưởng vinh hoa phú quý, nửa đời sau an nhàn sung sướng. Nào ngờ, ông trời đối đãi với nàng tàn nhẫn đến thế, thân thể nàng sớm đã như nỏ mạnh hết đà, đèn cạn dầu khô, năm sau khi tân đế đăng cơ liền buông tay trần thế...
Quãng đời còn lại sau đó, hắn lưu lạc chân trời góc bể, mơ màng hồ đồ, không còn một ngày vui vẻ.
Ngày hôm đó say rượu bên sông, trong cơn hoảng hốt, hắn dường như lại nhìn thấy nàng, nhìn thấy nụ cười tươi tắn trong trẻo của nàng, nhìn thấy nàng mặt đầy ý cười đi về phía hắn, phong tư trác tuyệt, thanh nhã ung dung.
Hắn kích động, không kìm được đưa tay với lấy, nhưng khi mở mắt ra, đã là kiếp này...
Đời này, hắn tuyệt đối sẽ không để mặc nàng gả cho tên cặn bã Tiêu Cảnh Hoài kia nữa!
Ông trời cho hắn cơ hội làm lại từ đầu, hắn sẽ không bỏ lỡ lần nữa.
Nàng và giang sơn này, hắn đều muốn!
Tên hoàng thúc đê tiện vô sỉ kia, chiếm đoạt giang sơn vốn dĩ thuộc về hắn, hưởng thụ cả một đời, cũng đến lúc phải trả lại rồi...
Hoắc Thanh Vân đứng một bên âm thầm quan sát điện hạ nhà mình, thấy sắc mặt điện hạ biến ảo phức tạp, trong lòng không khỏi hồi hộp.
Hơn một năm nay, thủ đoạn, võ công của điện hạ đều tinh tiến đến mức kinh người. Quân đội Tây Bắc bề ngoài nhìn như không có gì thay đổi so với trước kia, nhưng thực chất đã sớm bị điện hạ xây dựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063280/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.