Hơn nữa, những chuyện ra mặt trắng trợn thế này, đa số là Thẩm Lương Nguyệt đứng mũi chịu sào.
Nhưng mà, tặng đồ thì không thể chỉ tặng Tam muội muội mà không tặng Đại tỷ tỷ chứ? Vì thế, Thẩm Lương Vi tự nhiên chủ động dâng lên một phần cho Đại tỷ tỷ nữa.
Tổ mẫu đối với Nhị phòng là tốt nhất, để tâm nhất.
"Được chứ," Thẩm Lương Vi giống như mọi khi, hào phóng và tùy ý cười, thuận tay rút cây trâm vàng xuống, đưa cho Thẩm Lương Nguyệt: "Tam muội muội cứ đeo thử xem."
Mắt Thẩm Lương Nguyệt sáng lên, vui mừng khôn xiết gần như là giật lấy, hớn hở bảo nha hoàn cài lên cho mình.
Sau đó hớn hở cười hỏi: "Đẹp không?"
Ánh Trăng Dẫn Lối
Chỉ tiếc là lúc này không có gương, hơi uổng phí.
Mọi người nhìn thấy, tự nhiên đều cười khen đẹp.
Thẩm lão phu nhân cười đặc biệt sảng khoái hiền từ, khen Thẩm Lương Nguyệt hai câu, lại cười tủm tỉm khen Thẩm Lương Vi: "Chị em với nhau phải yêu thương nhau như thế mới tốt, Vi nha đầu càng ngày càng có phong phạm làm chị."
Thường ma ma cũng góp vui cười nói: "Đúng thế, Nhị tiểu thư vừa đoan trang, vừa hào phóng, thảo nào Lão phu nhân yêu thương như vậy."
Thẩm Lương Nguyệt được lợi, nghe người ta khen Thẩm Lương Vi như vậy cũng chẳng để ý lắm, trong lòng chỉ muốn lát nữa về nhất định phải soi gương thật kỹ...
Thẩm Lương Vi đợi các nàng nói cười chán chê, bỗng nhiên nhìn Thẩm Lương Nguyệt nói: "Tam muội muội đeo thử xong rồi, không biết có thể trả lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063235/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.