Thấy Thẩm Lương Vi như vậy, Thẩm Lương Nguyệt không nhịn được cười nhạt: "Đôi trâm vàng điểm thúy này của Nhị tỷ tỷ nhìn lạ mắt thật đấy!"
Thẩm Lương Vi mím môi cười, vui vẻ nói: "Tam muội muội cũng nhận ra sao? Đây là mẹ ta hôm qua vừa được tặng liền đưa cho ta đấy! Còn có hai cây gấm vân cẩm cực đẹp nữa cơ, bảo là để đầu xuân may áo xuân cho ta. Màu sắc hoa văn đẹp vô cùng, đó là hàng ngự dụng của hoàng gia, bên ngoài có tiền cũng chưa chắc mua được đâu!"
Như không nhìn thấy sắc mặt tràn đầy ghen tị của Thẩm Lương Nguyệt, nàng lại bồi thêm một câu: "Đợi đầu xuân ta mặc cho các muội xem nhé!"
Thẩm Lương Nguyệt tức muốn hộc máu. Trong lòng c.h.ử.i ầm lên.
"Nhị tỷ tỷ đây là đến khoe khoang sao?" Thẩm Lương Nguyệt khi có mưu đồ gì thì vẫn rất biết kiềm chế tính tình, lập tức c.ắ.n môi, tỏ vẻ tủi thân.
Thẩm Lương Vi ngạc nhiên nhướng mày: "Đâu có! Ta chỉ muốn chia sẻ tình yêu thương của mẹ ta với các chị em thôi mà, các muội cũng có thể kể về Nhị thẩm, Tam thẩm mà!"
Lúc này, không chỉ Thẩm Lương Nguyệt, mà sắc mặt Thẩm Lương Dung cũng khó coi hẳn đi.
Thẩm lão phu nhân từ tốn rửa mặt xong đi từ phòng ngủ ra, mấy chị em lúc này mới ngừng câu chuyện, vội vàng đứng dậy gọi "Tổ mẫu!"
Sau khi thỉnh an, Thẩm lão phu nhân cười tủm tỉm bảo các nàng ngồi xuống, ánh mắt lướt qua Thẩm Lương Vi thì khựng lại một chút, ánh mắt phức tạp, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063234/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.