Kỳ thực trong phòng này cũng có đốt lò sưởi, lạnh thì có lạnh một chút, nhưng cũng không đến mức không thể chịu đựng được.
Thẩm Lương Vi cố ý tìm cớ để vào đây, đâu chịu đi ra dễ dàng? Nàng vừa làm nũng, Thẩm đại phu nhân một lòng một dạ cảm thấy thẹn với con gái, đang ra sức muốn bù đắp thì làm sao có thể từ chối được? Nghĩ ngợi một chút, bà đành cười than rồi gật đầu: "Thôi được, con muốn ở lại thì ở lại, nếu lát nữa thấy lạnh thì hãy về phòng."
Thẩm Lương Vi gật đầu cười đáp ứng, rồi đuổi khéo Hải Đường đi ra ngoài.
"Mẹ cứ làm việc của mẹ đi, con tùy ý xem một chút thôi."
Thẩm đại phu nhân ôn nhu cười nói: "Vậy con cứ xem tự nhiên, nhưng cầm đồ vật gì lên thì nhớ phải đặt lại chỗ cũ, đừng làm lộn xộn là được. Còn có một số thứ có độc, mẹ đều đã ghi rõ nhãn, mấy thứ đó con nhớ kỹ đừng chạm vào."
"Vâng ạ."
Thẩm đại phu nhân rất nhanh lại đắm chìm vào thế giới y d.ư.ợ.c của riêng mình.
Thẩm Lương Vi liếc nhìn mẹ một cái, rồi chậm rãi đi xem xét các giá thuốc, tủ thuốc.
Ở chỗ tủ t.h.u.ố.c sát tường tận cùng bên trong sau tấm bình phong, rốt cuộc ánh mắt nàng cũng sáng lên, tìm được thứ mình cần.
Chỗ mẹ cái gì t.h.u.ố.c cũng có, đây là chuyện đời trước nàng đã biết.
Đương nhiên, trong đó còn bao gồm một loại t.h.u.ố.c lừng lẫy tiếng tăm, công dụng tương đối rộng rãi, nhưng lại phải che che giấu giấu không mấy khi đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063203/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.