"Hoặc là, có phải có kẻ nào châm ngòi thổi gió trước mặt Nhị tiểu thư, hãm hại Hương Vân?" Ngu ma ma ý vị sâu xa liếc xéo Xuân Anh một cái.
Xuân Anh là người Đại phu nhân cho Nhị tiểu thư, bà ta đã sớm nhìn không thuận mắt.
Nhưng con ranh này lại làm được một tay d.ư.ợ.c thiện và điểm tâm rất ngon. Đại phu nhân nói cho một người như vậy hầu hạ ăn uống của Nhị tiểu thư, đến Lão phu nhân cũng không tiện từ chối.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Dù sao đi nữa, đó cũng là mẹ ruột.
Thẩm Lương Vi không trả lời những lời này của Ngu ma ma, ánh mắt dần dần lạnh xuống, ngữ khí càng thêm sắc bén, nhìn chằm chằm Hương Vân: "Ra ngoài quỳ."
Mặt Hương Vân trắng bệch, theo bản năng run rẩy, nhìn về phía Ngu ma ma: "Làm... Mẹ nuôi..."
Ngu ma ma ngẩn ra, vừa xấu hổ vừa bực: "Nhị tiểu thư..."
"Bà vú, hay là con nha đầu này là chủ t.ử chứ không phải nô tài? Ta gọi không được nó có phải không? Nếu đã không phải là nô tài của ta, thì nó đừng ở cái Lăng Tiêu viện này nữa, đi chỗ khác mà ở."
Đây là tư thế muốn đuổi Hương Vân đi.
Ngu ma ma và Hương Vân giật nảy mình.
"Việc này... Nhị tiểu thư, đâu đến nỗi nghiêm trọng như vậy, không chừng đây là hiểu lầm, cũng phải nói cho rõ ràng chứ..."
"Ra ngoài quỳ!" Thẩm Lương Vi dầu muối không ăn, lạnh lùng nói: "Nếu không, thì cút đi!"
Ngu ma ma âm thầm c.ắ.n răng. Chuyện này, chuyện này đúng là điên thật rồi!
Thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-duyen-nay-la-ke-doc/5063192/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.