18
Ngày đó Lý ngự y cũng không khiến cho ta trở nên thông minh.
Sau đó Lý ngự ý nói với Ân Chỉ cái gì, ta cũng không biết, Ân Chỉ không chịu để cho ta nghe, dỗ ta đi ra ngoài.
Đậu Khấu đi cùng ta, ở cửa chờ bọn họ đi ra.
Đợi mãi đợi mãi, rốt cuộc đợi đến khi cửa đại điện bị mở ra, Ân Chỉ bước nhanh đi ra, ta còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn kéo vào trong ngực.
“... A Chỉ?”
Ta vô cùng mù tịt, không biết là hắn có chuyện gì.
Ân Chỉ không lên tiếng, chỉ lặng lẽ ôm lấy ta, sau đó buông ra, kéo ta vào trong tiền điện.
Hắn thoạt nhìn thật sự rất kỳ quái, tuy rằng tính tình vẫn tốt như cũ giống thường ngày, nhưng ánh mắt lại mang theo cảm xúc ta không hiểu được, mãi cho đến buổi tối lúc chúng ta đi ngủ, hắn mới khôi phục bình thường.
Ta nằm trong ngực hắn, muốn hỏi hắn có chuyện gì, nhưng lại không biết phải hỏi như thế nào.
Có lẽ là động tác ta liên tiếp ngẩng đầu quá tận lực, Ân Chỉ cực kỳ bất đắc dĩ, nhẹ nhàng vỗ lưng ta: “Tiểu Mãn đừng lo lắng, ta không sao.”
Ta “Ò” một tiếng, kéo tay hắn lên nhìn trái nhìn phải, chỉ cảm thấy những ngón tay mảnh khảnh thon dài của hắn, vô luận nhìn thế nào cũng đều đẹp mắt. Đang mãi ngắm, bỗng nhiên nghe được Ân Chỉ thấp giọng hỏi ta: “... Trước khi nhập cung, Tiểu Mãn làm gì?”
Trước khi nhập cung, ta làm gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-dong-tam/2903018/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.