Bé Tưởng ngây thơ không ngờ bác sĩ Lương cởi mở như vậy, trước giờ anh thận trọng lắm mừ?
“Niềm vui bất ngờ” đột ngột xuất hiện khiến Tưởng Hàn đỡ không kịp, cơ thể bác sĩ Lương với cậu chính là… lọ thuốc kích tình biết đi, tuổi trẻ máu nóng không hold nổi!
Lương Đa vừa buồn bực vừa xấu hổ, quả này hiểu lầm to rồi.
Trời đất làm chứng, Lương Đa không phải râm thụ, anh bảo thủ lắm, bảo thủ đến nỗi sắp ba mươi còn chưa nắm tay trai.
Ớ khoan!
Lương Đa chợt nhớ: Mình từng nắm tay Tưởng Hàn phải hông ta? Mình nhúng chàm rồiiiiiii!
Lương Đa “đã nhúng chàm” nhướng mày, anh thấy chuyện này méo ổn, vừa ngước mắt đã thấy Tưởng Hàn đang dòm mình chằm chằm.
“Đừng nhìn!” Lương Đa gõ trán Tưởng Hàn rồi quay lại cong mông bò lên giường, kéo khăn tắm qua.
Bác sĩ Lương thấy cưng ghê trời, vẫn hồn nhiên thơ ngây, tuy ngày nào cũng mặc áo blouse đeo kính cận, đứng một chỗ đúng là chàng trai tinh anh cao cấp, nhưng cởi đồ ra, quần xì của anh lại in hình Shin cậu bé bút chì.
Quả là kho báu.
Tưởng Hàn khoái muốn xỉu.
Dù nghĩ bậy về người ta là vừa bất lịch sự vừa bỉ ổi, nhưng đến lúc này, Tưởng Hàn thật sự sắp mất kiểm soát rồi.
“Bác sĩ Lương,” Tưởng Hàn nói: “Anh quá đáng lắm.”
Lương Đa bọc mình bằng khăn tắm, bị nhìn thấy hết nên rầu khỏi nói: “Anh quá đáng? Anh làm chi?”
Thằng cu này dám vừa ăn cướp vừa la làng? Ê biết xấu hổ không?
“Anh biết em không chịu nổi thính mà vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-da-gia-vo-ngu/1172542/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.