Lương Đa thích màu hồng phấn, thích thỏ con, thích tất cả những thứ đáng yêu, nhưng chuyện này không ảnh hưởng đến việc anh xem mình là một người đàn ông oai phong vạm vỡ.
Song hiện tại những cái đó không phải trọng điểm, trọng điểm là Tưởng Hàn sảng khoái comeout với anh.
Cậu nhãi mới bây lớn mà lá gan không nhỏ, Lương Đa rất thích kiểu thanh niên có lòng can đảm và hiểu biết như thế này.
Lương Đa thích mẫu người cởi mở tự nhiên, cũng vì điều này nên anh sẵn lòng tán gẫu thêm dăm ba câu với đối phương.
"Hỏi em một câu." Lương Đa giả vờ giả vịt, "Khi đồng tính yêu nhau thì có cảm giác gì?"
Anh biết câu hỏi của mình rất thấp kém nhưng bản thân chưa từng yêu đương nên anh tò mò muốn biết, trước kia từng hỏi Quản Tiêu nhưng Quản Tiêu cho anh câu trả lời: "Mắc mớ gì đến mày."
Thằng khỉ hẹp hòi ưa sạch sẽ, Lương Đa bực muốn chết.
Nhưng sau đó thì Quản Tiêu nói: "Mày muốn biết thì tự yêu đương đi."
"Không được không được," phản ứng khi ấy của Lương Đa là, "Không có chuyện đó."
Anh nghĩ chỉ cần yêu nhau, dù là đồng tính luyến ái hay dị tính luyến ái thì vẫn là một loại ràng buộc, anh thích cuộc sống tự do tự tại, không cần phải cân nhắc đến ai khác khi đưa ra một số quyết định.
So ra, từ khi Quản Tiêu yêu đương hắn lấy bản thân làm tấm gương cho Trần Bạch Trần cai thuốc kiêng rượu, không còn hút thuốc không còn uống rượu, thậm chí đúng giờ mỗi tuần còn kéo anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luong-da-gia-vo-ngu/1172509/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.