" Này, hết muối rồi! Đứa nào đi mua muối đi! Nhanh còn nấu cơm đoàn sắp về rồi!" Thím Hương nói vọng lớn từ trong bếp ra.
Linh với Hoa xông sáo dơ tay nhận nhiệm vụ. Cu Tính thấy thế cũng nằng nặc đòi đi theo, dãy nảy, khóc ầm lên, đeo bám bằng được hai chị.
Thằng Tín đang phụ nấu cơm liền cầm con châu chấu lá cọ đặt trên giá bếp mà chẳng biết nó rảnh tay làm từ bao giờ tới đưa ra dụ cu Tín ở nhà, còn tranh thủ nhân lúc cu cậu sao nhãng rút tiền trong tay cái Hoa ra dúi vào lòng bàn tay tôi.
" Đi nhanh lên không lại ầm lên bây giờ."
Cái Hóa nhìn theo tay thằng Tín mà mặt tiếc hùi hụi.
Nhận lấy tiền, tôi đón con xe đạp cũ từ tay cái Linh. Giờ đến mặt cái Linh cũng buồn hiu.
Vừa nâng bàn đạp lên, tên Lâm đã liền nhảy lên xe, hai tay giữ chặt eo tôi ấn chặt ngồi xuống yên xe.
"Cái gì đấy?" Tôi hốt hoảng.
Lâm hất cằm." Đi nhanh lên không theo bây giờ!"
" Mẹ mày, đi xuống ngay!"
" Cho tao đi theo xem làng một tí thôi!" Lâm năn nỉ.
Tôi dứt khoát." Không, cút xuống! Sao sáng không đi cùng mọi người?"
"Thì mày ở đây mà!..." Tôi ngơ ra.'... Đi một mình tao ngại lắm."
Ôi cái thằng chó này! Người nặng như bao sắt bố ai lai được.
Tôi cố tình rung xe rồi chống chân nghiêng xuống. Lâm vẫn giữ chặt eo, bàn tay vô tình chạm vào máu buồn làm tôi giật nảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-luon-canh-ben/3651312/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.