“Ừ, phát hiện ra chút đồ thú vị.” Diệp Chi Châu vươn tay giúp hắn giữ vững bình sứ, sau đó vỗ vai của hắn, “Cho nên anh phải thận trọng, chuyện của Nhâm Xảo phỏng chừng vẫn chưa xong đâu. Em nghỉ phép cũng tốt, miễn cho sở nghiên cứu bị em liên lụy.”
“Không được, em nói rõ ràng mau.” Phương Nghi nhét bình sứ vào trong túi áo, đẩy tay cậu ra nghiêm túc hỏi, “Em đã phát hiện ra gì? Ý của em là mấy người muốn nhận thân lúc trước chính là Nhâm gia? Sau đó em bị tai nạn, Nhâm gia liền phái con gái mình chạy tới tổ hạng mục của em quấy rối?”
Diệp Chi Châu gật đầu, từ trong túi lấy ra một phần giám định đưa cho hắn.
Phương Nghi tiếp nhận đọc qua, khó thở vài giây rồi vuốt mặt, “Này thật sự là… Em nghĩ như thế nào lại đi thăm dò cái này?”
“Mục đích của Nhâm Xảo rất rõ ràng, mấy lời cô ta nói trong video theo dõi cũng rất khả nghi, đúng lúc ở chỗ em có tư liệu kiểm tra sức khoẻ của nhân viên mới vào trong tổ hạng mục cùng một ít mẫu xét nghiệm, liền đơn giản đối chiếu một chút.”
Thấy cậu nói nhẹ nhàng bâng quơ như thế, Phương Nghi nghe thì lại muốn quỳ xuống, “Em dám tự mình lấy mẫu máu của nhân viên trong tổ đi làm so sánh gen, em muốn ngồi tù sao! Hay là em muốn bị thầy mắng chết hả!”
Diệp Chi Châu hoàn toàn không sợ hãi, “Không phải là tự lấy, em đã xin phép, Nhâm Xảo cùng người trong viện đều đồng ý.”
Phương Nghi nhìn cậu giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-vai-chinh-vong-tuong-mo-rong-hau-cung/760007/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.