Cố Nghị lại xoa đầu của cậu, “Kêu vẫn khó nghe như cũ.”
“Gâu (hỗn đản)!”
Thời Giản Hoa nhìn chằm chằm Diệp Chi Châu, siết tay lại, một bộ dáng vẻ muốn nổi điên.
“Bộ phó họa mà ông cậu thích, tớ có thể bán cho cậu.” Cố Nghị đột nhiên nghiêng đầu nhìn hắn, sau đó không dấu vết nhét Diệp Chi Châu vào áo khoác của mình, “Còn có phòng làm việc cậu nhắc tới lần trước, tớ có thể đầu tư, nhưng tớ không phải là người coi tiền như rác, một năm sau, tớ muốn nhìn thấy tiền lời.”
Ánh mắt của Thời Giản Hoa lập tức chuyển từ cái đuôi bị ló ra của Diệp Chi Châu lộ sang trên mặt Cố Nghị, khôi phục bộ dáng lãnh tĩnh bình thường, “Được, giá cả bộ họa kia tớ sẽ nâng lên 20% cho cậu, cám ơn đã bỏ vật yêu thích. Phòng làm việc bên kia thì không cần một năm, có Giản Văn, nửa năm là đủ rồi. Cậu chừng nào thì rảnh, Giản Văn muốn mời cậu ăn cơm.”
“Vậy cuối tuần đi.” Cố Nghị suy nghĩ hành trình của mình rồi trả lời, sau đó vỗ mông Diệp Chi Châu, “Đừng lộn xộn, ngoan nào.”
Diệp Chi Châu đang tính chui ra khỏi áo y liền đình chỉ giãy dụa, ở trong lòng gọi Thông Thiên, “Giúp tao sự quét trạng thái linh hồn của Cố Nghị, thuận tiện quét luôn tình trạng thân thể của Thời Giản Hoa.”
[Đang quét hình trạng thái linh hồn của Cố Nghị ….. Quét hình hoàn tất, độ phù hợp của thân thể cùng linh hồn là 100%, không có bất thường. Đang quét hình tình trạng thân thể của Thời Giản Hoa ……
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-vai-chinh-vong-tuong-mo-rong-hau-cung/759982/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.