Một ngày căng thẳng tràn đầy kích thích rốt cục cũng trôi qua, Diệp Chi Châu lăn vào trong chăn, thở dài xả giận.
Quả thực mệt thành cún, nếu không phải vì mạng sống...
[ Cậu làm rất khá. ]
Gương trang điểm lần thứ hai bắt chuyện cũng không mở ra mà chỉ hiện lên một màn ánh sáng.
Diệp Chi Châu chưa thở dài xong lại suýt chút nữa bị sặc, ho khan một cái, không nhịn được lườm nguýt nó.
[ Xin tiếp tục cố gắng. ]
Tui không muốn nỗ lực gì nữa hết.
[ Nhiệm vụ thất bại, sẽ chết. ]
... Được rồi, tất cả cũng là vì mạng sống.
[ Sau khi hoàn thành nhiệm vụ mỗi lần, tôi sẽ thăng cấp, mà cậu còn có thể thu được phần thưởng. ]
Diệp Chi Châu bật nhảy như một con cá chép... Quá béo, không bật lên được. Cậu ngồi dậy, giương mắt nhìn màn ánh sáng, âm thanh vì kinh ngạc mà dương cao, "Mỗi lần? Lẽ nào loại nhiệm vụ cứu vớt thế giới này có rất nhiều sao?"
[ Rất nhiều. ] Trong màn ánh sáng vang lại câu trả lời khiến cho cậu tuyệt vọng, sau đó lại là một câu làm cho đường tiến độ tuyệt vọng của cậu chạy nhanh hơn [ Sau khi đường tiến độ đầy, cậu có thể về nhà. ]
Một cái đường tiến độ rất rất dài, bị chia nhỏ thành hơn một trăm ô vuông nhỏ, trước mắt bây giờ chỉ có một hai cái đường viền đang sáng lên lấp loá.
"... Chờ đến khi đường tiến độ đầy, chắc thân thể của tôi đã sớm mục nát chỉ còn xương cốt mất rồi."
[ Yên tâm, trong thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-vai-chinh-vong-tuong-mo-rong-hau-cung/254538/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.