Thời điểm Lê Hi mở mắt một lần nữa, người đã trở lại không gian chủ thần.
Hắn sống mấy nghìn năm ở Tu Chân Giới nên khi trở lại đây có chút không quen.
Nhìn cảnh vật xung quanh có phần vừa quen thuộc vừa xa lạ, Lê Hi khẽ thở dài.
"Mệt mỏi sao?" Chủ Thần đúng lúc mở miệng hỏi.
"Không sao." Lê Hi lắc đầu:"Chỉ là có chút không quen."
"Vậy em có muốn nghỉ ngơi không?"
"Không cần, trực tiếp đi tới thế giới sau."
"Được."
Theo thanh âm Chủ Thần rơi xuống, cảm giác không gian bóp méo quen thuộc lần nữa bao phủ thân thể Lê Hi.
Chỉ trong thời gian ngắn, hắn đã được đưa đi.
Sau khi Lê Hi rời đi, không gian chủ thần không có một bóng người dần thay đổi.
Hắc ám vô tận từ từ rút đi, bầu trời đầy sao bị ánh sáng mặt trời dần thay thế, lộ ra ánh sáng.
Trên vương tọa, một nam nhân cực kỳ tuấn tú cao quý cau mày.
Ánh mắt của y hết sức nghiêm túc, nhưng đáy mắt lại mơ hồ lộ ra bất đắc dĩ.
Khi y nâng lòng bàn tay lên, một cậu bé lớn chừng ngón cái đang ngồi phía trên, gương mặt cũng lạnh nhạt đối mặt với y.
Cậu bé mặc dù còn nhỏ, nhưng ngũ quan cũng đã thành hình, 8 phần tương tự với nam nhân, nhưng cặp mắt phượng rực rỡ lại giống hệt Lê Hi.
Nam nhân cẩn thận đưa ngón tay ra sờ sờ tóc cậu bé, lại đổi lấy một tiếng non nớt ngượng ngùng: "Phụ thân."
Phải làm sao bây giờ?
Y có chút buồn rầu. Tiên Khôi do Lê Hi luyện chế tại Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-tinh-dich-muon-cong-luoc-ta-2/200710/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.