Chương trước
Chương sau
Mấy nguuời này thật sự là tính kế đến trong khung!

Lệ Sâm rất nhanh đã đến cửa lớn, lúc này cửa căn cứ còn có rất nhiều người có dị năng đều ở đây. không ít người bình thường thân thể có tố chất tốt cũng đứng chung một chỗ, lập ra phòng ngự.

Leo lên đài cao, lại nhìn bên ngoài. Đám người tối om om tụ tập cùng một chỗ. Động tĩnh lớn như vậy lại là ban đêm đã đưa tới không ít Zombie.

Tuy nhiên đội ngũ này đều rất hoàn mỹ, bọn họ ở phía ngoài nhất che kín người có dị năng, Zombie dựa vào gần toàn bộ đều bị bọn họ giết chết.

Lệ Sâm quét mắt một vòng, cuối cùng ở góc tây bắc cũng tìm được Nam Ca. May mắn cô ấy mặc một thân váy đỏ rõ ràng như thế, nếu không anh biết đi đâu mà tìm cô.

Nam Ca sau khi nghe thấy tiếng động thật ra muốn đợi Lệ Sâm trở về, tuy nhiên cô lại bị Tân Vũ Hoa kéo tới đây.

Mạnh Nham mới rời đi không bao lâu, mấy người này liền tụ tập lại. nói bọn họ không có tâm tư xấu xa gì, đến Nam Ca cũngkhông tin. Hơn nữa trực giác của Nam Ca cũng rất chuẩn, mấy người này không chừng cũng là vì cô mà đến.

đã như vậy, đương nhiên là cô muốn đến xem rồi.

Lúc này cô còn đang dùng tinh thần lực thăm dò xem đối phương có bao nhiêu người, Lệ Sâm đã ở phía xa gọi cô: "Nam Ca!"

Nam Ca hưng phấn hướng tới phương hướng Lệ Sâm nhìn thoáng qua, dùng sức khoát tay áo.

không bao lâu sau Lệ Sâm liền chen lấn lại đây. Vẫn là đứng ở bên cạnh Nam Ca mới để cho anh yên tâm được.

Lâm tiên sinh giờ phút này cùng Nhạc Văn Phong đứng chung một chỗ, rõ ràng là một bộ dáng cùng chung mối thù, còn như tụ tập ngoài trụ sở có người của năm căn cứ! Bọn họ đều cách căn cứ Tân Bình không xa, không nghĩ tới vậy mà lại liên hợp!

"Thái Phong Mậu, đến cùng thì ông muốn làm cái gì?" Lâm tiên sinh lạnh lùng hỏi.

Thái Phong Mậu đứng ở trước đám người, bên cạnh có mấy người có dị năng bảo vệ: "Vật tôi cần tìm, ông nên biết là gì chứ. Vừa mới nãy tôi nghe thấy người ta gọi Nam Ca, cô gái kia chính là người mặc váy đỏ kia đi?"Thái Phong Mậu chỉ một ngườinói: "Trước giao cô ấy đi ra đi."

"Thúi lắm!" Tô Hiển kêu một câu: "Các người nghĩ cũng đừng nghĩ!"

Vốn là người căn cứ Tân Bình cũng có tâm huyết cộng thêm Nam Ca là chém vạn người, thần tượng của toàn dân bọn họ. Muốn mọi người đem thần tượng giao ra, kia có thể sao?

một đám người cũng bắt đầu mắng chửi: "Ai cũng đừng nghĩ để cho chúng tao giao Nam Ca ra!"

"Đúng! Các ngươi cứ việc có thể thử xem, đánh không đánh vỡ được cửa chính căn cứ! Chờ một lát nữa đưa tới Zombie, các người chờ chết đi!"

Thái Phong Mậu đối với phản ứng của đám người này mặc dù c chuẩn bị tâm lý qua nhưng vẫn cảm thấy thần kỳ. Vì một côgái, mấy người này thế nhưng thật sự không nhượng bộ sao?

Tuy nhiên bọn họ không nhượng bộ, ngược lại là hợp với tâm tư của ông ta. Nếu như bọn họ cứ như vậy đơn giản nhượng bộ, ông ta chinh phạt còn có ý gì chứ?

"đã như vậy, vậy chúng tôi cũng không cần phải nói nhảm nữa." Thái Phong Mậu giơ tay lên: "Nổ cho tôi!"

Ông ta ra lệnh một tiếng, mấy trăm người có dị năng hệ hỏa vọt ra. Nhất thời liền có vô số cầu lửa hướng tới căn cứ oanh tạc!

Đạn dược khả năng cũng không có hiệu quả như đám người có dị năng hệ hỏa này ra tay, người căn cứ Tân Bình cùng nhau đen mặt.

Tô Phương cùng Tô Hiển liếc nhau một cái, sau đó mãnh liệt phóng tới phía trước. Hai chị em liên thủ lại tạo ra một tấm màng nước bao phủ lên trời!

Hai người kia người có dị năng vốn rất cường hãn, tinh hạch dị năng hệ thủy lại bị bọn họ dùng hơn phân nửa. hiện giờ hai chị em có thể khống chế cũng không còn là dòng nước chảy nhỏ nữa, từ hiệu quả bây giờ mà xem, căn bản chính là sông lớn biển rộng!

Mấy nghìn quả cầu lửa kia trực tiếp nện ở trên tấm màng nước của bọn họ, rất nhanh đã bị tan rã! Căn cứ Tân Bình thấy hai chị em cường hãn như thế. Đầu tiên là trợn mắt há hốc mồm, về sau liền cùng nhau hoan hô!

Ai có thể nghĩ tới tiểu fan cuồng Nam Ca lại lợi hại như thế này chứ! Chuyện bọn họ am hiểu nhất không phải là ở thời điểm Nam Ca tranh tài, làm đội cổ động viên cho Nam Ca sao? Bọn họ bây giờ là một kẻ làm quan cả họ được nhờ. Khí thế nàykhông thể coi thường!

Mấy trăm người không thể phá mở tấm màng nước của hai người nửa trẻ con. Mặt Thái Phong Mậu quả thực cũng đã muốn mất hết rồi.

Nhưng mà ông ta cũng không muốn buông tha: "Tiếp tục đánh cho tôi! Bọn họ chỉ có hai người, chúng ta còn sợ không thành sao!"

Nhưng mà không đợi Thái Phong Mậu nói xong, mấy trăm người có dị năng của căn cứ Tân Bình cũng đứng dậy.

Bọn họ cũng không giống như năm cái căn cứ có thể lấy ra nhiều người hệ hỏa như vậy, vài trăm người dị năng này đều rất tạp nhưng mà hỗn hợp cùng một chỗ, hiệu quả lại không thể tưởng được.

Người có dị năng hệ sét cho một đợt sấm sét đi xuống xung quanh mấy trăm người có dị năng hệ hỏa. Thiếu chút nữa mấy người kia quay về với tổ tông! Chớ nói chi là còn có nhiều hệ hỏa, hệ thổ, hệ kim, hệ phong, hệ mộc như vậy! Từng người đều dùng đến tuyệt chiêu của bản thân!

Mặt Thái Phong Mậu lúc này mới khẽ thay đổi, biết rõ mục đích muốn dựa vào người có dị năng hệ hỏa cho bọn họ một bài học đã không làm được, vì vậy ông ta hô to một tiếng: "Các ngươi thật sự xác định muốn cùng chúng tôi đối địch sao? Số lượng người có dị năng của chúng tôi có thể hơn bên các người gấp nhiều lần!"

Nam Ca sớm đã đợi không nổi nữa, người có dị năng khác còn ở trên đài cao. cô liền trực tiếp túm váy mình buộc lại. Mang theo thanh đao liền nhảy xuống!

Sau khi cô vững vàng hạ xuống, dùng đao chỉ Thái Phong Mậu: "Tôi ở chỗ này, ông muốn bọn họ giao tôi ra cũng phải xem tôi có đồng ý đi theo ông hay không đã!"

Thái Phong Mậu nhếch môi, ti tiện cười một tiếng: "Tiểu cô nương, chúng ta cũng không chỉ muốn cô. Vốn là nếu các người chịu thua, chúng ta còn có thể nói chuyện thật tốt. hiện tại chúng tôi yêu cầu các người cũng phải đem Diệp Thiệu giao ra đây!"

"Bác sĩ Diệp?" Người trên đài cao đều rất nghi hoặc, muốn bác sĩ Diệp làm cái gì?

"Các người không có bác sĩ sao?" Lâm tiên sinh lớn tiếng chất vấn.

"Có bác sĩ cũng không thể nghiên cứu ra thuốc kích thích!" Thái Phong Mậu vừa nói ra lời này, mọi người một mảnh xôn xao.không biết rõ nội tình đều đang hỏi: "Cái gì mà thuốc kích thích đấy? Có công hiệu gì tốt sao?"

Biết rõ nội tình thì mãnh liệt phẫn nộ: "Đến cùng là ai để lộ tin tức?"

Thái Phong Mậu ý tứ sâu xa nhìn Nam Ca một cái: "Còn có thể là ai? Các ngươi có thể nhìn một chút, bên trong này có ai màkhông phải người của căn cứ Tân Bình."

Quả nhiên, thuận theo ánh mắt ông ta. Những người khác cũng đều nhìn về Nam Ca.

Tân Vũ Hoa còn lớn tiếng hô: "Nam Ca tỷ mới không bán đứng căn cứ! Nhất định là ông nói bậy!" Tô Phương cùng Tô Hiển cũng rõ ràng không tin.

Diệp Thiệu càng phẫn nộ: "Sư muội tôi có phẩm hạnh gì, tôi còn không rõ ràng sao. Ông muốn châm ngòi ly gián cũng phải tìm đúng người!"

Vẻ mặt Thái Phong Mậu đắc ý: "Chúng ta đừng nói chuyện này trước, vẫn là nói cho mọi người biết anh nghiên cứu ra thuốc thử kia đến cùng có công hiệu gì đi?"

Ông ta quay đầu nhìn về phía người phía sau: "Các người chỉ biết là tôi đến chinh phạt căn cứ Tân Bình, lại không biết là do bọn họ đáng đời! Thuốc kia có thể kích phát ra dị năng của người bình thường. Khiến người bình thường thức tỉnh! Tận thế đến, toàn bộ nhân loại đều phải tập trung cùng một chỗ, cùng chung nhau chống lại tai nạn cùng Zombie! Nhưng mà bọn họthì sao? Có thuốc thử nghịch thiên dạng này mà bọn họ lại không lấy ra muốn nuốt một mình!"

"Ông chớ có nói hươu nói vượn!" Nhạc Văn Phong cũng không nhịn được mắng lên: " Thuốc này của chúng tôi vốn cũngkhông định giấu đi! Nhưng mà nếu đã là chúng tôi nghiên cứu ra, các người đến cướp chính là hành vi của cường đạo!"

"Chúng tôi sao có thể là cường đạo?" Vẻ mặt Thái Phong Mậu vô tội: "Chúng tôi muốn làm là việc có lợi cho toàn bộ nhân loại!" Những người phía sau ông ta bị đầu độc như thế đều nổi lên hiếu kỳ với thuốc thử kia.

Nếu đã có thể kích thích tiềm năng người bình thường, vậy thì người có dị năng? Có phải sau khi dùng thuốc, bọn họ có thể thức tỉnh năng lực khác không? Nếu không được nữa thì dị năng hiện tại có thể tăng cấp bậc chứ?

Nam Ca cũng phẫn nộ Nhìn Thái Phong Mậu: "Ông thật sự là vô sỉ."

Thái Phong Mậu mắt thấy người căn cứ Tân Bình nhân tâm bất ổn, còn vươn tay ra với Nam Ca: "Sao rồi, cô gái nhỏ, cô cùng sư huynh của cô đều đến căn cứ chúng tôi đi? Sau này căn cứ Hoa Nguyên nhất định có thể xưng bá toàn bộ đất nước!"

Nam Ca mới không chịu ông ta dụ hoặc, còn vung đao muốn chém đứt tay ông ta, là Thái Phong Mậu trốn nhanh.

cô còn muốn mắng nữa nhưng mà trên đường chân trời lại truyền đến một trận âm thanh hộc hộc. Người khác chắc sẽ nghekhông rõ nhưng mà Nam Ca lại cảm nhận được, đó là tiếng vô số chim vỗ cánh bay trên trời.

không riêng gì chúng nó, động vật xung quanh mấy ngàn thước cũng bắt đầu táo bạo lên.

Cái này tuyệt đối không phải là dấu hiệu Zombie tiến đến, bởi vì hiện tại rất ít Zombie đi săn giết động vật! nói cách khác, chuẩn bị phát sinh chuyện gì lớn sao?

Còn có thể là cái gì? Chẳng lẽ là động đất như trước? Núi lửa phun trào? Nhưng mà xung quanh đây không có gì hay để chấn động, càng không có núi lửa nha!

Mọi người cũng chỉ là bị động tĩnh xa xa hấp dẫn sự chú ý đi trong nháy mắt rồi lại khôi phục trạng thái giương cung bạt kiếm.

Người căn cứ Tân Bình đều xì xào bàn tán: "Hóa ra căn cứ chúng ta thế nhưng lại có thuốc lợi hại như thế? Vì sao không lấy ra chứ?"

"Đúng vậy, tôi cũng là người bình thường, tại sao không dùng trên người tôi? Có phải đã bị cấp lãnh đạo nuốt riêng không?"

Thái Phong Mậu mặc dù chỉ nói mấy lời nhưng đã khiến người trong căn cứ Tân Bình nghi kỵ lẫn nhau.

Mà lúc này đây, ông ta còn hướng lên trên đài cao nhìn thoáng qua, Cao Trường Húc lập tức đứng dậy: "Tôi có thể làm chứng, trong căn cứ quả thật có loại thuốc này!"anh ta nuốt một ngụm nước bọt, nghĩ tới chờ anh ta hoàn thành nhiệm vụ về sau sẽ có tiền đồ thật tốt chờ đợi mình. Vì vậy anh ta liền bắt đầu bôi đen người trong căn cứ: "Nhưng cấp lãnh đạo nuốt tất cả thuốc, bọn họ muốn dùng chút thuốc này kiếm lời! Hơn nữa công chiếm các căn cứ khác!"

"Đội trưởng! anh đang nói cái gì?" Lần này ngay cả Tô Hoằng cũng khiếp sợ, thuốc cái gì chứ, anh ta chỉ nghe nói qua thuốc khảo nghiệm dị năng. Thuốc kích thích Diệp Thiệu không hề đề qua! Bọn họ là một tiểu đội, không thể nào Cao Trường Húc biết rõ mà mình lại không biết!

Như vậy nói cách khác, Cao Trường Húc đang nói nói dối! Kể cả không phải nói dối thì cũng là bán đứng người trong căn cứ!

Tất cả mọi người kinh ngạc vì Cao Trường Húc thế nhưng lại phản bội. Lâm tiên sinh cũng đau lòng nhìn anh ta: "Cao Trường Húc, căn cứ Tân Bình có chỗ nào thực xin lỗi anh? Cho tiểu đội các anh tài nguyên thủy chung luôn là tốt nhất!"

Nam Ca đối với chuyện này thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ bởi vì lần đầu tiên gặp được bọn họ. Cả đám đang mở cửa máy bay trực thăng bước ra! Máy bay trực thăng nhá, toàn bộ căn cứ Tân Bình chỉ có một cái nhưng lại để cho bọn họ dùng!

Lệ Sâm không có cùng Nam Ca nhảy xuống đài cao cùng Thái Phong Mậu giằng co, anh chỉ mắt lạnh nhìn Cao Trường Húc.

Cao Trường Húc cũng đáp lại lời Lâm tiên sinh nói: "Đối với chúng tôi tốt? Đối với chúng tôi tốt mà chuyện trọng yếu như vậy, ông lại có thể gạt chúng tôi! Ngược lại là cô ta!" Cao Trường Húc chỉ Nam Ca: "cô ta là một người ngoài, cũng rõ ràng các người đang làm cái gì!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.