Dưới sự cổ vũ không ngừng của mọi người, vậy mà Khương Võ lại thật sự có can đảm, anh ta đứng dậy đi về phía Lạc Tinh Tinh.
“Tinh Tinh, ừm… ờ… mình thích ——”
Không chờ anh ta nói xong, Từ Điềm Chân đã đứng bật dậy, duỗi tay chắn trước mặt anh ta: “Lớp trưởng, cơm có thể ăn lung tung, nhưng tỏ tình thì không!”
Khương Võ nhìn cô ấy: “Có ý gì?”
Mọi người đều không lên tiếng, trên mặt đã hiện rõ vẻ chờ xem kịch.
Từ Điềm Chân nhướng mày, nghiêm túc bảo: “Cậu cảm thấy với điều kiện của Tinh Tinh nhà mình thì cậu ấy sẽ không có bạn trai ư?”
Cô ấy vừa dứt lời.
Nội tâm của Lạc Tinh Tinh: “Bạn trai???”
Nội tâm của mọi người: “Bạn trai!!!”
Mặt của Khương Võ đã cứng đờ: “Tinh Tinh... có bạn trai?”
“Sao, các cậu không tin à?” Từ Điềm Chân cong môi, giật lấy điện thoại trong tay Lạc Tinh Tinh: “Được, vậy mình chứng minh cho mọi người thấy!”
Lạc Tinh Tinh buông lỏng tay, nhìn về phía Quý Xuyên theo bản năng. Dường như anh không hề bị tiếng ồn trong phòng ảnh hưởng, anh cúi đầu, ngón tay liên tục di chuyển trên màn hình.
Sợ cô bạn thân làm ra chuyện quá mức, Lạc Tinh Tinh lén kéo góc áo của cô ấy.
Nhưng hình như chẳng có ích gì.
“Đợi mình chút.” Từ Điềm Chân đè cái tay ở phía sau lại bằng một tay, tay còn lại thao tác trên màn hình: “Lát nữa các cậu sẽ biết là thật hay giả!”
Mười giây sau, tiếng loa ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ngoi-sao-roi-xuong-song-ngoi/3681652/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.