“Mẹ nó, là Quý Xuyên thật kìa!”
“Quý Xuyên! Không ngờ học sinh giỏi như cậu cũng có thời gian tới đây.”
“Quý Xuyên! Tới ngồi đây này!”
“…”
Đám người lập tức trở nên ồn ào, bên phía các cô gái thì xen lẫn hết tiếng bàn tán này đến tiếng bàn tán khác.
Ánh sáng trong phòng hơi mờ.
Ngoài màn hình vuông trên tường thì chỉ có một chiếc đèn led xoay màu sắc sặc sỡ trên đỉnh đầu, phát ra vô số tia sáng hình tròn nhiều màu sắc, chiếu vào mọi ngóc ngách trong phòng như một khẩu súng máy.
Trong một khoảnh khắc nào đó, một tia sáng lướt qua mặt anh.
Không hề đề phòng, Lạc Tinh Tinh va thẳng vào đôi mắt đen láy của Quý Xuyên. Nụ cười vẫn còn sót lại trên gương mặt cô bỗng cứng đờ không nhúc nhích. Các bạn học nhiệt liệt hoan hô, rõ ràng ở gần bên tai nhưng lại như thể xa tận cuối chân trời.
Hình như anh cao hơn rất nhiều.
Khi mới đến cửa, đỉnh đầu sắp đụng tới khung cửa trên.
Áo sơ mi ngắn tay màu đen đơn giản kết hợp với áo thun trắng ở bên trong, lông mày đen, con ngươi màu nâu sẫm ẩn dưới hàng mi dày, khóe mắt trái có một nốt ruồi màu đen, khóe miệng hơi nhếch lên, cả người mang dáng vẻ lịch sự nhưng lại xa cách.
So với hồi cấp ba, cảm giác ngây ngô trẻ trung trên người anh đã phai dần đi,
Đường nét càng thêm lạnh lùng kiêu ngạo.
Trong căn phòng tối tăm này, anh như mang theo ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ngoi-sao-roi-xuong-song-ngoi/3681651/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.