Nữ quỷ vốn đang vắt mình lên cây, uốn éo tạo dáng để chuẩn bị cho màn xuất hiện thật khủng bố thì đột nhiên nghe thấy lời nói của Vân Hiểu. Thẹn quá hóa giận, nữ quỷ chẳng thèm ẩn thân nữa. Nàng ta giật bên chân bị kẹt ra, bắt đầu biến thân.
Ban đầu khuôn mặt chỉ hơi trắng bệch, bây giờ bỗng dưng phân hủy, lộ ra máu thịt be bét và xương sụn bên trong. Thân áo trắng như được nhuộm màu máu đỏ. Bụng đang bằng phẳng đột nhiên nứt thành một lỗ hổng, nội tạng trượt ra ngoài, treo vất vưởng trên cây, trông cực kì đáng sợ.
"Quỷ... Quỷ quỷ... Quỷ a!" Lão đầu sợ ngây người, tay chân run rẩy, theo bản năng mò mò túi tìm bùa mà mãi vẫn không thấy đâu. Thôi xong rồi, hôm nay chỉ nghĩ là đi mua lương thực, nên quên không mang bùa theo. Sao lão xui xẻo quá vậy! Tại sao vừa ra khỏi cửa đã gặp quỷ a, lại còn đều là nữ quỷ, mà trông còn quen quen nữa.
"Tố Nương!" Vân Hiểu gọi thẳng tên của đối phương. Không ai khác, chính là nữ quỷ đi ám Lý gia lúc trước. Không ngờ nàng ta nhanh như vậy đã khôi phục nguyên khí.
Có lẽ là hài lòng trước bộ dạng run lẩy bẩy của Bạch Duật, mặt nữ quỷ càng thêm nát tươm, chỉ để lại một nửa khóe miệng, âm trầm cười: "Ta đã nói nhất định sẽ tới tìm các ngươi báo thù."
"Ngươi không lo đi đầu thai, bám... bám lấy chúng ta làm gì?" Lão đầu phản bác, nhưng hai chân run run, có vẻ sắp đứng không vững được nữa.
"Câm mồm!" Nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ke-muon-day-hu-do-ton-cua-ta/872688/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.