Bạch Duật cảm thấy ánh mắt của mình đúng là không tồi. Liếc mắt một cái liền nhìn trúng nha đầu Vân Hiểu này. Nàng vừa nhập môn đã gặp Tổ sư gia hiển linh, có thể thấy cơ duyên giữa nàng và Huyền Môn, trời sinh chính là nên tu đạo. Tổ sư gia chịu ban cho nàng công pháp “Huyền Tâm Quyết” cao thâm như vậy, có thể thấy tư chất của nàng là vạn người không có nổi một. Cố gắng thêm vài năm, chắc chắn nàng sẽ bước vào đại đạo, đạo pháp ắt đạt thành tựu.
Bạch Duật cảm thấy mình đang gánh vác trọng trách trên vai, cho nên để bụng việc tu hành của Vân Hiểu còn hơn cả nàng. Lão sửa lại tác phong thần côn, dọn gian phòng tốt nhất cho nàng bế quan, còn cương quyết ôm hết việc vặt. Bất luận là giặt quần áo nấu cơm, hay vẩy nước quét nhà, một việc cũng không cho nàng động tay.
Ngay cả mong muốn mỗi ngày ăn ba bữa mỹ vị do Vân Hiểu nấu, cũng cắn răng gác lại. Tình nguyện làm ba bữa cơm, cháo hoa, để nàng khỏi đụng việc gì.
Ba cái thú ăn uống thì tính làm cái gì. Nha đầu còn bận tu luyện Huyền Tâm Quyết, làm rạng danh Thanh Dương. Sao có thể vì việc vặt vãnh đó mà khiến nàng phân tâm. Thậm chí vì muốn giúp nàng mau chóng hiểu thấu đáo nghĩa lí sâu sắc trong sách, lão còn tự trích quỹ riêng vốn ít đến thảm thương, kín đáo đưa nàng mấy bình linh đan bảo bối chính mình luôn luyến tiếc không nỡ dùng. Dù tiếc đứt ruột nhưng vẫn luôn dùng lời lẽ chính nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ke-muon-day-hu-do-ton-cua-ta/872681/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.