Kết quả Bạch Duật lão nhân tẩy não nàng một phen liên tục suốt bảy ngày. Trên núi trận gió cũng phá đủ bảy ngày, vựng thiên ám địa, chẳng phân biệt nổi ngày hay đêm. Mãi đến ngày thứ 7, gió mới có vẻ thổi nhẹ hơn.
Lần đầu tiên Vân Hiểu chứng kiến trận gió kì lạ như vậy. Nàng đưa mắt nhìn một mảng rừng núi tối tăm. Rõ là ban ngày nhưng trông chẳng khác gì buổi đêm. Bên tai chỉ có thể nghe tiếng gió rít gào, cùng với âm thanh như liên tiếp có thứ gì đó ngã ào ào. Trong bóng đêm, mơ hồ nhìn thấy hàng cây đại thụ đổ ập xuống, dường như bị chặt đứt sự sống.
Sức tàn phá đâu giống gió thường, rõ ràng là hàng mũi dao sắc bén bay loạn mà.
Suốt một tuần trời, hi vọng mong manh của Vân Hiểu bị gió cuốn đến không còn mảnh nào. Nàng khẳng định địa cầu tuyệt đối không có nơi nào thời tiết ác liệt như vậy. Nói cách khác, nàng thật sự đã xuyên đến thế giới khác.
Nhất định là Vân Hiểu kiếp trước nợ bà lão kia rất rất nhiều tiền. Lời nguyền đó cũng quá linh nghiệm đi!
“Nha đầu, hôm nay có muốn lưu lại không? Hay là gia nhập Thanh Dương Quan ta đi nhá!” Lão nhân cười đến mức mắt híp lại, mắt mày tạo thành 4 đoạn thẳng song song trên khuôn mặt. Cực kì giống kiểu cười gian gian của lái buôn.
Vân Hiểu mặt không đổi liếc qua lão, sau đó nhấc cuốn sách trên bàn lên.
Từ ngày theo lão nhân về đạo quan, nàng cũng không rõ đầu óc ông ta có đoạn nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ke-muon-day-hu-do-ton-cua-ta/872674/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.