Chương 18: Không lừa chị
Vì khoảng cách không quá gần, Kỳ Ngôn không nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông trong ảnh, trong lòng vô duyên vô cớ phiền muộn, nhưng rõ ràng Lục Tri Kiều không có ý định nói cho cô. Kỳ Ngôn biết ý, không hỏi thêm.
Có sự giúp đỡ của Kỳ Ngôn, công cuộc dọn dẹp vệ sinh nhà cửa nhanh chóng hoàn thành.
Người này muốn tranh làm mọi việc, nhưng Lục Tri Kiều không chịu, nào có đạo lí để giáo viên tới nhà cọ bồn cầu, chỉ đành mặc cho Kỳ Ngôn lau bếp, phơi quần áo. Cuối cùng hai người cùng nhau xách đồ bỏ đi xuống tầng, có thể bán thì bán, không bán được thì vứt đi.
Trời xanh mây trắng nắng vàng, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên cơ thể, nhưng vẫn có một cơn gió lạnh luồn vào lỗ chân lông, khu nhà ngập trong lá vàng rơi, khi giẫm lên phát ra những tiếng sột soạt, trên bồn hoa cùng máy tập thể dục phơi đầy chăn chiếu.
Hai người sánh vai đi cạnh nhau, chiếc bóng bị kéo dài, quấn chặt lấy nhau sau lưng cả hai.
"Lên nhà tới chỗ tôi không?" Kỳ Ngôn nắm lấy tay người bên cạnh, bước chân chậm lại.
Lục Tri Kiều ngây ra, cuộn ngón tay lại, nhỏ tiếng nói: "Làm gì?"
Người bình thường đều biết câu hỏi này là muốn hỏi có chuyện gì, nhưng lọt vào trong tai Kỳ Ngôn lại biến điệu, cong cong môi cười lên, nghiêng người nhích lại gần, cùng giọng điệu cực kì ám muội, nói: "Chị muốn làm cái gì, thì làm cái ấy."
Lực tay càng mạnh, nắm càng thêm chặt, làn da ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-giao-vien-muon-moi-phu-huynh/777933/chuong-18.html