Chương 17: Để tâm
Đồ chơi kia sau khi dùng xong đã dính nước, vốn dĩ Lục Tri Kiều tiện tay đặt lên giá để đồ, đợi tắm rửa sấy tóc xong sẽ thu dọn, ai ngờ Kỳ Ngôn đột nhiên tới gõ cửa, làm gián đoạn trí nhớ của cô ấy, tâm tư hoảng loạn không bến bờ, sau đó đã quên mất.
Giá để đồ có dầu gội đầu, sữa tắm, đặt bên cạnh vòi hoa sen, lúc mở vòi tắt vòi đều có thể nhìn thấy, hơn nữa nhìn thấy rõ ràng.
Kỳ Ngôn nhất định đã nhìn thấy.
Nghĩ tới đây, Lục Tri Kiều lập tức mặt đỏ tía tai, khô nóng không thôi, dường như mất sạch thể diện ở nơi công cộng, giống như có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào bản thân, phóng túng cười chê.
"Mẹ..." Cửa phòng ngủ phụ mở ra, truyền tới âm thanh con gái, "Con có thể ăn đồ ăn vặt không ạ?"
Lục Tri Kiều hoảng hốt cầm đồ chơi nhỏ kia lên, tiện tay rút một tờ giấy bọc nó lại, nắm trong lòng bàn tay, vừa quay người, thấy con gái thò đầu ra, trong lòng càng thêm chột dạ: "Không được, muộn quá rồi, mau đánh răng rồi đi ngủ đi."
Cô gái nhỏ vâng một tiếng, phồng má lên, ngoan ngoãn lấy bàn chải đánh răng.
Nước dính trên đồ chơi bị giấy thấm khô, Lục Tri Kiều về phòng lại dùng giấy ướt lau sạch, hong khô, cất vào trong hộp, hoang mang nhét vào góc sâu nhất trong tủ quần áo, nhét xong còn nhìn một cái ra cửa phòng cùng cửa sổ, như sợ có người nhìn thấy.
Một đêm mất ngủ.
Sáng hôm sau, Lục Tri Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-giao-vien-muon-moi-phu-huynh/777932/chuong-17.html