Tiếng chuông điện thoại reo không ngừng, Vương Thanh nhấc điện thoại lòng đầy hoài nghi.
Đâu dậy bện kia Thẩm Quân đã muốn dập máy.
"Thẩm Quân... Thế nào?" Vương Thanh rốt cục lên tiếng.
"Ta vừa rồi còn tưởng ngươi không muốn tiếp điện thoại, thưởng cho ngươi một tin tức ID của Kiến Vũ đăng ký một nhân vật mới là nam y sư tên Hạ Bảo cục cưng." Thẩm Quân dừng một lúc rồi nói liền một mạch.
"..."
"Đại ca ngươi thế nào không trả lời?" Thẩm Quân ngừng lại một lúc, nhìn lại xem điện thoại có vấn đề hay không.
"Không có gì, ngươi vất cả rồi."
"Nga ~ "
Vương Thanh dập máy, nhìn màn hình, nửa ngày không biết nói cái gì. Kỳ thực có điểm mâu thuẫn. Nói hài lòng, trong lòng dậy lên cảm giác vui sướng không thể chối cãi được. Nói không vui, hắn cũng không biết vì sao thấy buồn bực.
Hạ Bảo cục cưng: "Ngươi còn đó không?" Nửa ngày không thấy đối phương nói gì.
Hạ Bảo tinh nghịch: "Ân, ta quyết định lần sau gọi là " Như Lai vợ "."
Hạ Bảo cục cưng: "..."
Hạ Bảo tinh nghịch: "Thế nào không nói lời nào?"
Hạ Bảo cục cưng: "Không có gì, trước đây cũng có một bằng hữu từng nói như vậy."
Hạ Bảo tinh nghịch: "Ngươi cũng có thể nhớ rõ ràng đến vậy, xem ra bằng hữu này trong lòng ngươi rất quan trọng."
Hạ Bảo cục cưng: "Ân... đã từng thích hắn." Kỳ thực hiện tại cũng thích.
Hạ Bảo tinh nghịch: "Hắn?!" Cố ý vờ giật mình.
Hạ Bảo cục cưng: "Đúng vậy, chính là hắn." Nếu như là "nàng" thì hắn sẽ không sinh cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh/201154/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.