Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112
Chương sau
Dung Ly nhìn một cách mê say, sau khi thấy được sức mạnh mà tuyệt kỹ này tạo ra, nàng ấy liền vỗ tay vui mừng: - Ôi, hay quá! Nhìn ngươi múa kiếm thật tuyệt vời! Đông Cung đi về phía Dung Ly, đồng thời nhặt một nhánh cây gãy trong rừng, đưa cho nàng và bảo: - Bây giờ cô hãy tập với thứ này trước đi, rồi khi nào thành thạo hãy dùng kiếm sau. Dung Ly cầm lấy nhánh cây, rồi nói: - Um, cũng được! - Cô hãy thử múa lại những gì nảy giờ ta làm xem sao! - Được thôi! Dung Ly bắt đầu cầm nhánh cây múa lại những đường kiếm mà nàng nhìn chăm chú khi nảy và ghi nhớ được phần nào. Nhờ có tính cách nhanh nhẹn và khả năng lĩnh ngộ được cao, cộng thêm trí nhớ tốt, nàng đã phần nào thể hiện được gần đúng những gì Đông Cung tập khi nảy. Múa được đến nửa chừng, Đông Cung liền lên tiếng: - Cô hãy ngừng lại ngay khúc này đã. Nghe thấy thế Dung Ly liền dừng tay. Đông Cung mới tiếp tục: - Những chiêu khác cô đánh tốt lắm, nhưng có chỗ này là cần chỉnh lại một tí. Đây là lúc quan trọng để cô vận khí hội tụ nội công. Vừa nói vừa hướng dẫn, Đông Cung liền bước một chân ra phía trước, đồng thời một tay xoay kiếm, một tay vận chuyển nội công áp đặt lên thanh kiếm. Chàng nói: - Dùng nội lực của cô đặt lên thanh kiếm, càng nhiều thì khí tạo ra mới có sức mạnh càng lớn, và cơ may giải phong ấn ấy càng cao. Cô hãy tập lại thử xem! Dung Ly nghe vậy mới gật đầu rồi tập lại những gì Đông Cung nói khi nảy. Nhưng vẫn chưa đúng lắm. Đông Cung thấy vậy liền tiến lại gần, cầm lấy tay cầm kiếm của Dung Ly, sau đó tự mình điều chỉnh cho cô ấy. Lúc Đông Cung cầm tay nàng rồi múa những chiêu thức ấy, Dung Ly ngạc nhiên và nhìn lên, nàng thấy gương mặt của Đông Cung vẫn lạnh lùng như trước đó, không biểu cảm gì ngoài chăm chú chỉ bảo cho nàng. Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên cô ấy ở cạnh một nam nhân, nhưng cảm giác với Đông Cung lúc này là hoàn toàn khác. Lúc trước thì Tuyết Chinh sư ca cũng chỉ nàng ấy như vậy, nhưng nàng vẫn bình thường, không cảm giác gì khác thường. Trái lại, lần này thì Dung Ly cảm thấy tim mình đập mạnh lắm, lại có cảm giác như khó thở vậy, tim cứ loạn nhịp hết lên, nàng cứ sợ tim mình đập mạnh quá, sẽ làm cho Đông Cung biết được thì chẳng biết xử sự ra sao nữa. Đông Cung lúc này mới nhìn xuống và bảo Dung Ly: - Cô mau chăm chú nhớ những chiêu mà ta dạy đi, đừng có xao lãng nữa. Dung Ly nghe thấy thế liền gật đầu "ừm" một cái, nàng nghĩ thầm: "Hơ... chẳng lẽ nhịp đập tim mình lớn đến nỗi làm hắn ta chú ý, nên mới nhắc nhở mình sao. Kỳ chết đi được... không hiểu sao lại như vậy nữa! Hôm nay ta bị sao thế này?!" Sau một hồi miệt mài tập luyện, cuối cùng Dung Ly cũng đã thành thạo được những chiêu thức trong bộ tuyệt kỹ kiếm pháp này. Đông Cung lúc này mới gật gù có tỏ vẻ hài lòng, sau đó nói: - Cô có tố chất cũng khá đấy! Nếu người bình thường tập luyện cũng phải đến vài tháng. Có khi đến vài năm cũng không lĩnh ngộ được huyền cơ trong chiêu thức này. Vậy mà cô luyện chỉ vài canh giờ mà đã thành thạo. Dung Ly được khen ngợi nên rất khoái chí, nhưng muốn tỏ ra vẻ khiêm tốn nên đã vẩy tay khước từ: - Đâu có, đâu có! Cũng một phần nhờ vào sư phụ giỏi nữa chứ! Hihi. Đông Cung phì cười lắc đầu: - Cũng dẻo mồm dẻo miệng thật đấy. - Ta thấy ngươi cười lên trông đẹp hơn nhiều đấy. Sao suốt ngày ngươi cứ giữ cái gương mặt băng giá đó làm gì nhìn khó gần muốn chết vậy? - Vì ta không thích. Nói rồi Đông Cung quay người đi về hướng phong ấn khi nảy, đồng thời nói: - Đừng có ở đây bàn chuyện phiếm nữa. Những chiêu thức cô đã nắm rõ được rồi, giờ đã đủ tự tin vào giải Bích Hỏa phong ấn chưa? Dung Ly liền nhanh chóng đáp lại: - Ta sẵn sàng rồi. Sau đó nàng nhanh nhẹn cầm Thanh Xà kiếm chạy theo sau Đông Cung. Vừa đi vừa nghĩ thầm: "Cứ mỗi lần ta nói đến chuyện biểu cảm của ngươi là ngươi lại nhanh chóng chuyển qua chủ đề khác. Haiz..." Khi đã đi đến nơi, Dung Ly bèn hỏi kỹ Đông Cung cách giải phong ấn lại một lần nữa. Chàng đáp: - Cô hãy nhớ là vào trong Tam muội chân hỏa, tìm dưới mặt đất chỗ nào có khe nứt, sau đó đứng gần đấy và dùng những gì ta dặn là giải được!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112
Chương sau