Tư Điềm Hi đúng là hết chịu nỗi mà đứng lên nhìn hắn lạnh lùng nói: "Vậy thì tôi và Lôi tổng cũng chẳng còn gì để bàn nữa".
Hắn chỉ cười lạnh một cái nhìn cô tức giận đến cạn lời như vậy mà rời đi, cửa vừa đóng lại nét mặt tươi cười vừa nảy của hắn trước mặt cô đã biến mất mà quay lại thần sắc lạnh lẽo khó mà đoán được hắn muốn làm gì.
Tư Điềm Hi ra ngoài xe lái chiếc Ferari màu đen chạy một mạch đến tập đoàn Tinh Thạch, tâm trạng cô lúc này giống như nuốt phải mấy trái thuốc nổ vậy.
....
TẬP ĐOÀN TINH THẠCH - TƯ THỊ.
Tư Mỹ Như nghe tin Tư Kiến Trạch đã ra ngoài công tác ở Anh Quốc thì liền thấy phơi phới mà tự tiện trong công ty ngay cả cấp trên của cô ả cũng tức giận với thái độ lười biếng của cô ta.
"Chẳng phải nói với cô là phải phân chia ra hai loại văn kiện này sao...cô làm vậy sẽ bị lộn xộn lên mất" -Giám đốc bộ phận muốn nổi điên lên nhưng vẫn nể nang vì cô ta dù sao cũng là con gái của chủ tịch họ.
"Này cô dám lớn tiếng với tôi như vậy có tin tôi bảo ba tôi sa thải cô không" - Tư Mỹ Như nhíu mày bỏ ly nước xuống bàn quát ngược lại giám đốc bộ phận.
"Tôi nói cô là đồ vô dụng quả là không sai" - Từ phía sau lưng cô ta truyền đến lời nói nghe cực kì chói tai.
"Tư Điềm Hi sao mày lại ở đây" - Tư Mỹ Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-hoang-kim/2757071/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.