Phó Thiệu Bân cũng xuất hiện đang vui vẻ bàn việc với mấy giám đốc gần đó thì từ ngoài cửa đã ồn ào Tư Điềm Hi còn nghe mấy cô gái bên ngoài không khỏi nói năng thể hiện sự ngưỡng mộ người đàn ông vừa đi vào.
"Lôi Duật Thiên" - Một giọng điệu vô cùng nhỏ từ miệng Phó Thiệu Bân, đáy mắt hắn càng hờ hững lạnh lùng.
"Ánh mắt này là dùng để nhìn một người bạn cũ lâu năm xa cách sao?" - Lôi Duật Thiên chỉ cười lạnh nhìn Phó Thiệu Bân trong lời còn có sự khiêu khích khó chịu.
"Ngại quá tôi còn không nhớ tôi có bạn" - Phó Thiệu Bân cười lạnh nhìn hắn, hai con người ở đó đối diện nhau chẳng khác gì hai con báo đang chuẩn bị lên võ đài chiến đấu.
"Cậu chưa chết...đúng là đáng tiếc" - Lôi Duật Thiên nói chuyện mà người đứng bên cạnh hắn cũng thấy lạnh người.
"Khiến cậu thất vọng rồi" - Phó Thiệu Bân nhìn hắn càng lạnh lẽo hơn, bàn tay siết mạnh như sắp bóp nát ly rượu trên tay.
Ở nơi nào đó trong buổi tiệc Hoắc Tịch Giao đi tìm cuối cùng cũng thấy Tư Điềm Hi.
"Điềm Hi, cậu không đi cùng Uyển Ly à" - Nhìn không thấy Tiêu Uyển Ly nên cô cất giọng hỏi.
"Cậu ấy nói dạ dày không khoẻ nên ở nhà nghỉ ngơi" - Tư Điềm Hi nhìn cô nhẹ giọng đáp.
"Hẳn là uống rượu nữa nên mới bị đau dạ dày rồi..mình ngày mai sẽ cằn nhằn cậu ta cả buổi cho xem" - Hoắc Tịch Giao đưa tay đỡ chán.
"Hiếm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-hoang-kim/2757070/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.