Trần Anh Thư nhìn theo bóng lưng đi khuất dần của cô quản lí trẻ Lục Nhã Hân, cô nhìn xuống khay Coffee đang còn thoát lên làn hơi nóng. Cô vốn chẳng biết tổng giám đốc của công ti tên gì, là người cao gầy béo lùng như thế nào, hiền lành hay dữ tợn ra sao thì bằng cách nào cô dễ dàng đưa coffee.
Bên ngoài cô trông khá ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng, chỉ là đi đưa coffee thôi mà có nhất thiết phải chiến đấu tâm lý như vậy không! tự trấn an bản thân. Cô nhanh chóng đi tìm phòng của tổng giám đốc.
Trước khi vào công ti làm việc, Trần Anh Thư có nghe cô bạn của mình kể sơ qua nên cũng không khó để có thể biết được những chỗ nên đến và không nên đến của công ti. Theo suy đoán của cô thì phòng của giám đốc chắc hẳn là riêng lẻ nên có thể ở tầng cao nhất.
Thoáng chốc cô đã đứng trước căn phòng phía trên cùng có ghi tên phòng tổng giám đốc. Cô gõ cửa vài tiếng, phía trong không phản hồi. Đứng đợi một chút cô gõ cửa lại thì nhận lại hồi âm là sự im lặng kéo dài.
Cánh cửa đung đưa, cô nhận ra là cửa không khoá. Nhìn qua khe cửa, một hơi mát nhẹ khẽ lan tỏa vào vùng mặt, có vẻ bên trong đang bật máy lạnh nhiệt độ thấp.
Nhận thấy là bên trong không có người, cô càng phân vân hơn. Liệu có nên vào bên trong không? Hồi nãy quản lí Lục chỉ bảo cô đem coffee lên cho tổng giám đốc thôi, nếu giờ cô đem vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-dai-boss-sieu-cuong-bao-nhe-chut-thoi/273250/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.