🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi Ninh Xuyên chạy đến bệnh viện, Ninh San vẫn cònđang cấp cứu, Tô Thiên Thiên lo lắng đi qua đi lại trước cửa, cô không hiểu saochuyện đột nhiên lại thành thế này, càng không hiểu tình hình này là thế nào.Ninh San đột nhiên ngã xuống đất, mặt như màu đất, một chút hơi thở cũng khôngcó.



Ông Tô không biết lời mình nói sao có thể khiến mộtngười sống sờ sờ bị sốc đến mức tắt thở tại chỗ, cũng bị hù cho sợ đến hết hồn,vẫn là Tô Thiên Thiên phản ứng nhanh, vội vàng gọi điện thoại cho xe cứuthương, đưa Ninh San không còn hô hấp và cả ông Tô đã bị dọa đến ngất xỉu cùngnhau đến bệnh viện.



“Chị anh sao rồi?!” Ninh Xuyên vội vàng hỏi dồn.



“Em cũng không biết.” Tô Thiên Thiên luống cuống taychân nói, “Ba em nói với chị ấy, chẳng qua chỉ thuê chị ấy thôi, không muốn chịấy làm tình nhân thật, lúc ấy sắc mặt chị anh rất khó coi, đột nhiên gục xuống,còn không có hơi thở, bác sĩ nói, nói là bệnh tim! Chị anh bị bệnh tim sao?”



“Bệnh tim?” Ninh Xuyên ngây ngẩn cả người, trước kiaanh có nghe ba mẹ nói qua, lúc chị vừa mới sinh, bác sĩ có nói chị bị bệnh timbẩm sinh, vì nguyên nhân như vậy nên ba mẹ anh mới có thể sinh con thứ hai,nhưng sau này khi lớn lên, thân thể chị tất cả đều bình thường, dường như chẳngcan hệ gì đến bệnh tim, ngay cả bác sĩ cũng cảm thấy chị hoàn toàn khỏe mạnh.Cho nên gần ba mươi năm qua, chẳng ai ngờ tới, Ninh San lại đột nhiên ngã quỵ,hơn nữa lại còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-phai-yeu-anh/2172014/chuong-60.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lười Phải Yêu Anh
Chương 60: End
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.