Tô Thiên Thiên bắt đầu thường xuyên nhận được nhữngcuộc điện thoại, ước chừng chẳng bao lâu sau khi cô lên mặt báo.
“A... Tôi không rảnh...” Tô Thiên Thiên uyển chuyểnnói, “Tuần sau? Tuần sau cũng không rảnh...”
Ninh Xuyên ngồi nhìn cô cúp hết cú điện thoại này đếncú điện thoại khác, hơi nhíu mày.
Cúp máy, cô thở hổn hển, “Phiền chết đi được.” Ngườigọi tới đều là đám công tử nhà giàu đã xem mặt không thành với cô trước kia,trước đây cô toàn là bị không trâu bắt chó đi cày, cho nên ăn mặc qua loa choxong, mặc đồ bình thường, còn vác nguyên cả cái mặt ngái ngủ đi gặp mặt, cho nêntrên căn bản ăn xong bữa cơm là hết. Lần này mấy tên kia đọc tin trên báo, lạithấy hứng thú với Tô Thiên Thiên, cũng thực là mất công bọn họ có thể tra đượcsố điện thoại của cô.
“Bây giờ em đúng là đắt hàng đấy...” Ninh Xuyên cóchút chua chát nói.
“Tôi đương nhiên là không đến nỗi chẳng ai cần rồi.”Tô Thiên Thiên trả lời.
Ninh Xuyên thấp giọng lầu bầu một câu, “Chẳng tráchtrước lại muốn làm bạn bè với anh... Thì ra là biết sau khi mình thay đổi vẻngoài xong sẽ có cả đám người theo đuổi đây mà...”
“Gì cơ?” Tô Thiên Thiên giương mắt, “Anh nói cái gì?”
“Không có gì...” Anh thở dài, “Gặp đối thủ cạnh tranhrồi...”
“Gì mà đối thủ cạnh tranh.” Tô Thiên Thiên đỏ mặt,nhét di động vào trong túi, “Bây giờ tôi chỉ muốn giải quyết xong chuyện ở nhà,nhưng chuyện khác, lười để ý...”
“Chuyện trong nhà à.” Ninh Xuyên dừng một chút,“Chuyện nhà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-phai-yeu-anh/2172012/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.