Vào lúc chàng trai u buồn như Ninh Xuyên trở nên rạngrỡ, bà Tô lúc nào cũng rạng rỡ đột nhiên lại trở nên u buồn.
Chuyện là vào một hôm hết giờ làm, Tô Thiên Thiên vàÂu Dương đến nhà trẻ đón Bối Bối, có lẽ Ninh Xuyên nói không sai, Bối Bối mặcdù hiểu chuyện, những không phải ai cũng thân thiết được, ví dụ thằng nhóc hìnhnhư có vẻ bài xích với Âu Dương – người có hương vị của phụ nữ gần như là sốkhông, cứ ôm chặt lấy Tô Thiên Thiên, dùng trạng thái khẩn trương cao độ nhìnÂu Dương.
“Ô cái thằng nhóc này, hôm đó dì đây còn mất công giúpcậu nhóc trông nhóc! Bây giờ nhóc vẫn còn ở nhà dì đây đấy!” Âu Dương vươn taylên nhéo mặt cậu bé.
“Tại chị cứ véo nó mãi nên nó mới không thích chị.” TôThiên Thiên cười nói.
“Có điều chuyện nhà Ninh Xuyên đúng là vừa máu chó màvừa thực tế.” Âu Dương không nhịn được thở dài nói, “Có lúc cảm thấy xã hội nàythật sự đen tối, không ủng hộ chính nghĩa, cũng không có hy vọng sống.”
Đối với chuyện nhà Ninh Xuyên, Tô Thiên Thiên ngoàimiệng tuy không nói, trong lòng cũng cảm thấy có chút bận lòng, không biết kếtquả sẽ ra sao, nếu quả thực có thể vạch rõ chân tướng, có lẽ Ninh San cũng sẽkhông vặn vẹo như vậy.
Vừa nghĩ đến những chuyện này, di động của Tô ThiênThiên đột nhiên reo vang, số hiển thị là điện thoại nhà chị họ cả, cô nhét BốiBối vào trong lòng Âu Dương, tiếp điện thoại, còn chưa kip mở miệng, đầu kia đãtruyền đến tiếng kêu tê gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-phai-yeu-anh/2171995/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.