“Phụt——-!” Âu Dương đang ngồi trong phòng làm việc đùagiỡn với đứa trẻ nghe Ninh Xuyên kể lại hành động của Tô Thiên Thiên xong, hếtsức không phúc hậu mà phụt ra, “Nhìn kiểu gì cũng thấy đây là phong cách củatôi mới đúng!”
Diệp Khinh Chu vừa mới sinh con xong, cho nên có chútkinh nghiệm chăm trẻ, Bối Bối ngồi trong lòng cô cũng không nhúc nhích chăm chúxem phim hoạt hình.
“Tô Thiên Thiên...” Ninh Xuyên hồi tưởng lại cảnh côđột nhiên lao ra rống một tràng dài như vậy, có chút nghi ngờ hỏi, “Nói sinh rađã bị cho là sai lầm, rồi nét bút hỏng, là có ý gì?”
“Khụ khụ!” Âu Dương ho khan một tiếng, “Cái này...”
...
Chạy như bay đến rạp chiếu phim, nửa tiếng đồng hồ, TôThiên Thiên chỉ biết đứng đó thở, hớp từng ngụm nước uống, ùng ục ùng ục xử lýxong cả cốc nước, cuối cùng Ôn Nhược Hà còn lịch thiệp cống hiến nốt cả phầnnước ngọt chưa uống của mình.
Nửa giờ sau đó, cô bắt đầu chỉnh trang lại suy nghĩhỗn loạn, vừa rồi mình đã đánh chị Ninh San! Lại còn ngay trước mặt Ninh Xuyên!Sao lại dễ bị kích thích như vậy chứ. Huống chi cẩn thận suy nghĩ mà nói, hìnhnhư có chút hổ thẹn thì phải, chính cô trước đây không phải cũng bị sự thờ ơcủa ba mình làm cho sa đọa lại lười biếng sao? Bây giờ cũng chưa phản kháng rahiệu quả gì đây.
Ninh San cũng là bị ảnh hưởng do chuyện của ba, cóđiều... cho dù làm ba có chỗ không đúng, cũng không thể nói vậy được đúngkhông.
Nhưng mà ngẫm lại, mặc dù nói ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-phai-yeu-anh/2171988/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.