🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tô Thiên Thiên xem như đã bắt đầu công việc ở bộ Sángtạo, dù sao cũng là chuyên ngành cô học, mặc dù cô không có kinh nghiệm gì,nhưng cũng coi như ứng phó được.



So với sự thuận lợi của cô, Ninh Xuyên không được maymắn như vậy, tuy nói anh vẫn cảm thấy Tô Thiên Thiên căn bản chẳng làm đượcviệc gì, nhưng khi cô đi thật rồi, việc lai ùn ra cả đống.



Những cái khác không nói làm gì, chỉ riêng việc đi intài liệu thôi, anh phải rời khỏi chỗ ngồi, mở cửa phòng làm việc, bảo ngườikhác giúp một tay. Một ngày cũng phải chạy như vậy bảy tám lần, sắp cuối tháng,tất cả mọi người đều rất bận rộn, chuyện gọi cơm lúc làm thêm giờ cũng quênsạch sành sanh, đến tối mới nhớ ra là không có cơm ăn, mấy nhân viên tài vụrảnh rỗi đành đi mua cơm hộp xách về.



Lúc ăn cơm, Ninh Xuyên được thảnh thơi một chút, nhìncái bàn trống không kia của Tô Thiên Thiên, những chậu cây bị cô ném lên bànanh lúc trước đã bị anh trả lại chỗ cũ, đặt trên bàn có vẻ trơ trọi.



Không hiểu sao, anh đột nhiên nghĩ, bốn năm trước, khianh để lại cô một mình trong căn phòng đó, cô chắc cũng trơ trọi như vậy đúngkhông, xung quanh không có gì cả, tất cả đều chỉ là ký ức, trái lại càng thêmthương cảm.



Nhưng cái thứ gọi là thương cảm này từ trước đến naychỉ có ở thời điểm người ta nhàn hạ mới có thể chạy ra ngoài tản bộ, chỉ cần cóchút chuyện đột nhiên ập tới khiến cho người ta luống cuống tay chân thì lựcchú

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-phai-yeu-anh/2171973/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lười Phải Yêu Anh
Chương 39
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.