Nếu nói đến tranh chấp và mâu thuẫn, thật ra thì ngaytừ ngày đầu tiên đánh cuộc, hai người đã bắt đầu giương cung bạt kiếm, đến lầnnày, bởi vì Ôn Nhược Hà mà nảy sinh vấn đề, khiến cho một tuần sau đó, haingười đã vì thù cũ sinh ra mâu thuẫn lại lập tức cộng thêm nợ mới, nâng đến độcao tôn nghiêm của nhân cách, phòng làm việc hoàn toàn biến thành chiến trườngkhông mùi thuốc súng.
“Trà.” Kể từ sau hôm đó, Ninh Xuyên ngay cả tên của côcũng giản lược, đối thoại giữa hai người đều rút gọn đến không thể rút gọn hơn.
“Nóng, lạnh?” Tô Thiên Thiên ngồi sau máy vi tính,ngay cả đầu cũng lười phải ló ra.
“Nóng.” Ninh Xuyên trả lời.
Tô Thiên Thiên đứng dậy, pha trà, sau đó đặt chén tràlên bàn của anh, “Uống.”
Ninh Xuyên vươn tay cầm lấy cái ly, một bên vẫn tiếptục xem tài liệu, há miệng vừa uống, bị nước nóng làm bỏng khiến cho đầu lưỡitê rần, “A, nóng quá!” Rất không dễ dàng, câu này được ba chữ.
Vậy nên Tô Thiên Thiên cũng đáp lại ba chữ, “Đợi látuống.”
Ninh Xuyên thấy cô nhìn thẳng phía trước, khuôn mặtkhông chút biểu tình, có chút xa lạ, hình như anh chưa từng thấy Tô Thiên Thiêntức giận bao giờ, nhưng lần này, rất rõ ràng, cô giận thật rồi.
Bởi vì lời nói của mình sao, anh nói “Cô thấybất cứ người đàn ông tốt tính nào cũng sẽ bị bộ dạng này của cô che mắt, sau đócam tâm tình nguyện làm cu-li cho cô?” Lời này của anh, là muốn nói đến chuyệnTô Thiên Thiên làm quen với Ôn Nhược Hà. Chính anh cũng không nói ra nổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-phai-yeu-anh/134750/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.