Buổi sáng chủ nhật, mặt trời lên cao, quang mang chói mắt vô tư chiếu rải trên mọi vật, tia sáng len vào bức màn trong phòng, trong gian phòng mơ màng âm trầm có tiếng hít thở nhè nhẹ, trên chiếc giường rộng lớn có hai nam nhân đang say ngủ, nhìn thoáng qua tựa như nồng thắm ôm nhau không rời, nhưng nhìn thật cẩn thận, sẽ phát hiện thật ra là một nam nhân bị một nam nhân khác gắt gao ôm xiết lấy.
Nam nhân tóc đỏ bị nhốt cảm thấy thở không nổi mà choàng tỉnh dậy, đôi mắt nhập nhèm nhìn xung quanh, nhìn người nam nhân đang nằm bên cạnh mình, nhìn mông lung một hồi chợt nhớ ra, sau đó nam nhân tóc đỏ đẩy nam nhân đang ôm y như vòi bạch tuộc kia ra, giọng ngái ngủ la lên: “Uy… Uy… Tình tỉnh…” Roth bực bội lẩm bẩm vài tiếng, lại gác lên chân Lục Hạo Lập giật giật, tiếp tục ngủ.
“Mau đứng dậy… Ngươi ngủ quên a, đến giờ rồi…” Lục Hạo Lập đần độn nhìn đồng hồ báo thức, thúc giục Roth mau tỉnh dậy. Y rối tinh lên. Bình thường hơn tám giờ Roth sẽ rời đi, hôm nay trễ rồi còn cù nhầy ở đây, vấn đề là hắn ôm quá chặt khiến y ngủ không thoải mái, y phải dựa hoàn toàn vào ngực hắn, như vậy khiến y rất khó chịu.
“Câm miệng… Ngươi đừng nháo…” Giọng ám ách đầy từ tính vang lên, Roth bá đạo nằm úp sấp người đem Lục Hạo Lập đặt dưới thân, áp người ta xong hắn muốn ngủ bù, đêm qua hai người lại phóng túng chiến đấu đến nửa đêm.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoc-doat-cuop-doat/1914830/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.