Tiểu tử ngươi sắp chết rồi còn lẽo mép?".
"Lão bà, đến cùng là ta đắc tội với bà chổ nào? ".
"Ngươi không cần nhiều lời, ta chỉ thay thiên hạ trừ hại cho dân, giết tên ma đầu như ngươi".
"Đại ma đầu, haha.. Được, bà giỏi thì cứ xông lên".
Tiếu Tam Tiếu cột lại quan tài hắc ngọc lên lưng, nỡ nụ cười nhìn Thanh Diệm.
Mười ngày trước Thanh Diệm được tin Tiếu Tam Tiếu đang ở núi Tản Viên, nàng vượt ngàn dặm xa xôi tìm đến, muốn báo cho hắn biết nhân sĩ võ lâm đã tập kết đến đây. Nàng ngàn vạn lần không ngờ sư phụ cũng dẫn theo Dạ Thiên và Dạ Thần sư tỷ đến đây.
Gương mặt Thanh Diệm tái mét.
Tiếu Tam Tiếu thấy ba người Thanh Trúc lão bà đến, hắn cũng chẳng mấy bận tâm, bàn tay nhẹ đặt lên quan tài hắc ngọc, cảm nhận một chút lạnh lẽo thân quen.
Thực chất hắn thừa biết không còn cách cứu Viêm Ngọc nữa, Viêm tộc đã diệt vong lâu rồi nhưng hắn không muốn chấp nhận mà thôi.
Đằng xa, một đoàn nhân mã đến, vốn hôm nay Tiếu Tam Tiếu chỉ muốn tìm một nơi cao ráo bên mé núi Tản Viên, yên lặng ngắm hoàng hôn cùng Viêm Ngọc cho đến hết ngày
Thật không ngờ hắn chẳng thể tìm được một ngày bình yên.
"A".
Tiếu Tam Tiếu dẫm chân xuống nền đất, đoàn nhân mã có hơn phân nữa hóa thành tượng băng.
"Rắc ".
Bọn chúng vỡ vụn đầy quỷ dị trước mắt Thanh Trúc lão bà.
"Ngươi, tên đại ma đầu".
"Bà tưởng rằng ta vẫn là thiếu niên dễ ức hiếp như năm ấy ư? ".
"Giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lung-linh-tan/121316/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.